Bỗng, một giọng nói lanh lảnh từ đâu vang tới làm mọi người trong bàn đều chuyển ánh mắt.
- Các anh ơi!
Và theo sau giọng nói đó là bóng dáng của hai cô gái xinh đẹp.
Như vừa nhìn thấy hai người đó thì như nhìn thấy một thứ gì đáng ghét, mặt cô trở nên nhăn nhó, khó chịu.
Nó nhìn vào một cô gái rồi mang máng ngờ ngợ ra…
Thư nhìn thấy hai người đó thì lộ rõ vẻ mặt không vui.
Kiệt còn không thèm để ý. Anh đang ăn a.
Sáu người kia cũng nhìn vào hai người đó, vẻ mặt thờ ơ, không bộc lộ cảm xúc.
Tóm lại là cả bàn đang nhìn vào hai cô gái đó trừ Kiệt.
…
Cô gái với mái tóc vàng xoăn nhẹ mang theo nét đẹp người con gái châu Âu, cô ta tiến tới, ôm lấy cổ Thiên và nói.
- Ai da, các anh đi mảnh mà không rủ tụi em nhé! Xấu quá đi!
Cô gái còn lại cũng rất xinh đẹp, nhưng mang nét đẹp dịu dàng hơn cô kia, nhẹ nhàng bước đến, tươi cười nói.
- Chào các anh!
Hừm… cô gái này nó trông rất là quen nha…
…
A! Nhớ rồi, đó là…
- Laura! – Nó bật thốt.
Laura nghe ai gọi tên mình thì nhìn lên, thấy nó, cô cười nhẹ.
- Ủa, Nhi, là cô đó sao?
- Ừa, là tôi nè. Lâu rồi không gặp cô. Mà sao cô lại ở đây? – Nó gật đầu cười vui vẻ. Cũng lâu rồi nó không gặp Laura.
- À, tôi đến đây ăn tối cùng chị gái, không ngờ lại gặp Nhi, đặc biệt là lại gặp mấy anh này! – Laura.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-nhoc-can-em-chon-ai-phan-2/200202/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.