Hình Hoan tiếp tục sám hối, tiếp tục sám hối…
Ban đầu Vĩnh Ancòn đến giám sát việc sám hối của nàng, dần dần, bẵng đi, chàng khôngxuất hiện nữa, dường như đã quên hẳn sự tồn tại của nàng.
Thỉnhthoảng nghe ngóng lời đồn đại của nhân sĩ giang hồ được biết chàng rấtbận, ngày nào cũng bị cuốn vào việc thảo luận nguy cơ khủng hoảng tiềntệ, tính toán chi phí với chưởng môn Mao Sơn. Từ trước đến nay nàng luôn nghĩ rằng điểm mạnh nhất của mình là khả năng trở nên trong suốt, khitướng công bận, nàng có thể tồn tại như không khí, đảm bảo chắc chắnkhông làm phiền đến chàng, không làm chàng phiền thêm.
Bởi vậy,nàng cũng không quan tâm mình tạm thời bị đặt vào một vị trí không quantrọng để sám hối, có cơ hội nàng sẽ thể hiện sự quan tâm của mình vậy.Mãi đến tận một đêm tĩnh lặng, Hình Hoan không ngủ được, nàng đẩy cánhcửa sổ hướng ra ngoài ngắm các vì sao, nàng muốn học Ngộ Sắc ngày ngàyxem thiên tượng để tìm sao nhân duyên của mình.
Không tìm thấy sao nhân duyên nhưng lại nhìn thấy một đôi nam nữ đang lớn tiếng thân mật gọi nhau dưới ánh trăng hữu tình.
“Vĩnh An huynh…”
“Hiểu Nhàn muội muội!”
…
“Ọe!”
Tướng công nhà nàng và nữ bộ khoái đang trong trang phục tình nhân, một người đi trước một người đi sau xuất hiện trong tầm mắt của nàng, nghe kỹtiếng gọi đượm tình còn thấy rõ không khí nghẹn ngào không nói lên lời,giống hệt như một đôi uyên ương bị thế tục xé nát làm đôi. Màn kịch nửađêm được vén ra ngay trước mắt nàng, không cưỡng nổi phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh/54137/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.