Triệu Vĩnh An và Hình Hoan sau hai năm làm vợ chồng oan nghiệt cuối cùng đã động phòng, đó vốn là chuyện vui.
Nhưng, sự phát triển của câu chuyện khiến nó giống như một vở hài kịch.
Thông thường, sau một đêm hoan lạc, tình cảm sẽ càng thêm ân ái, sẽ có nhiềulời gối ấp môi kề, tình thêm quyến luyến. Nhưng Vĩnh An còn chả thèm ănsáng, để mặc Hình Hoan xuất hiện đơn bóng trong phòng ăn. Với nhữngngười vô cùng quan tâm đến tiến triển của chuyện tối qua, chàng không có bất cứ lời nhắn nhủ nào. Nó giống như một sự hiểu lầm, sau khi tỉnh dậy đâu lại vào đó.
Người hiểu biết thường sẽ không làm phiềnchuyện hai vợ chồng trẻ sau hai năm mới động phòng, để mặc cho họ tựnhiên, ngủ rồi khắc tự nhiên tỉnh. Nhưng rõ ràng là đại bá mà không hiểu điều đó, đổ một chậu nước nóng nghi ngút khói lên.
“Triệu TịnhAn, con hãy giải thích xem, hành vi ban sáng của con là ý gì vậy?” Không trách cứ được Vĩnh An đã bỏ đi, lão phu nhân đành phải nhằm thẳng vàoTịnh An.
“Trượt tay.” Thấy vậy, Triệu Tịnh An giải thích bằng một câu không thể ngắn ngọn và không thể vô trách nhiệm hơn.
“Tay con bôi phải thứ gì? Sao có thể trượt đến thế vậy?” Ngọn lửa tức tốitrong lòng lão phu nhân có đường để thoát ra. Nhưng sau khi nghĩ lại, bà lại bình tĩnh lại, “Tứ cô nương nhà Vương bá bá thế nào?” Mục đích củabà rất rõ ràng, chỉ cần đứa con này an phận cưới vợ sinh con, đừng ngông nghênh đi trêu ghẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh/1877944/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.