Trong chiếc xe lắc lư, bầu không khí ấm áp khó nói thành lời đang lan tỏa.
Triệu Tịnh An cảm nhận được ánh mắt không chớp của nàng đang nhìn mình, nhìnlại, không kiêng nể đáp lại ánh nhìn của nàng. Lặng lẽ nhìn nhau một lúc lâu, Tịnh An nhoẻn miệng cười, câu nói vẫn cứ nhẹ nhàng tiến thoái đềuđược, đủ để cả hai còn bước lùi, “Hoan Hoan muội muội, ta nên nói trướcvới nàng, đừng nhìn ta bằng ánh mắt ấy, với một người đàn ông bìnhthường, thì đó là… khiêu… khích…”
Họ như hiểu nhau quá nhiều? Y chưa nói hết lời, nàng đã đoán được phần sau là gì, và thực hiện đầy đủ hành vi khiêu khích ấy.
Ngón tay lạnh lướt qua má y như con chuồn chuồn đậu vào, tiến theo đó là ômtrọn cổ y. Động tác này khiến Tịnh An lặng người, những từ cuối cùng của câu nói sống sượng đứt đoạn, y cảm nhận rõ ràng thế nào là chân tayrụng rời.
Bàn tay định đưa lên lại hạ xuống, hạ xuống lại đưa lên chứng tỏ sự bối rối của y.
Y hoàn toàn có thể nhanh chóng tạo ra chiêu những lời mật ngọt để nịnhngười con gái mở hết tấm lòng, thừa sức hóa giải tất cả những ôm ấp, vỗvề. Duy chỉ với nàng, y không có cách nào làm được.
“Muội khôngđộng phòng với Vĩnh An, thực sự là không có gì.” Y cứng đờ người, HìnhHoan lại xem đó như là thái độ lạnh lùng. Nhưng sự che chở vừa rồi đãtăng thêm cho nàng lòng dũng cảm. Trước mắt là thân phận trái đạo, đánglý nàng phải thủ tiết giữ thân phận, đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh/1877945/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.