“Tiếng động trong nhà bất thường quá, sẽ xảy ra chuyện mất!”
“Xảy ra chuyện gì! Anh không biết người vừa mới vào ban nãy là ai sao! Đêm qua cậu Tô đã nói rồi, chỉ cần là chuyện liên quan tới cô Tống này thì chúng ta phải cân nhắc mà làm. Chúng ta cũng đã xác nhận rồi, đây chính xác là cô Tống mà cậu Tống nói. Bây giờ cô ấy muốn trút giận, chỉ cần không xảy ra án mạng thì chúng ta cứ nhắm một mắt mở một mắt đi.”
“Nhưng nhỡ đâu xảy ra chuyện thì sao!”
“Yên tâm đi, xảy ra chuyện cũng không đến lượt anh chịu trách nhiệm, không phải còn cái người bên trên kia chống đỡ sao.”
Người kia lập tức im lặng, sau đó lùi về cửa tiếp tục canh giữ.
Bên trong phòng.
Đầu của Tống Mỹ Như bị đập cho rách đầu chảy máu, má bị đánh sưng lên, xanh xanh đỏ đỏ, trông cứ như cái bánh bao đủ màu vậy.
Tống Hân Nghiên không dừng lại ở đó.
Trên người Tống Dương Minh ở đâu có vết roi, nắm đấm của cô sẽ dừng ở nơi đó trên người Tống Mỹ Như.
Ban đầu Tống Mỹ Như còn có thể khóc lóc gào thét, nhưng rồi kêu mãi kêu mãi, giọng cũng khàn đi, sức lực cũng không còn nữa, như một con chó chết vậy, che lấy đầu cuộn tròn trên mặt đất gào khóc...
Tống Hân Nghiên đánh đến khi toát một thân mồ hôi cuối cùng mới dừng tay.
Tống Hân Nghiên lúc này cứ như điên rồi vậy, cả người toàn là sát khí!
Một chân cô quỳ đè lên người Tống Mỹ Như, một tay giật tóc cô ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453761/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.