Tống Hân Nghiên mím môi dưới: “Đi cùng tớ tới công ty một chuyến là biết.”
“Được!” Khương Thu Mộc dứt khoát đồng ý: “Lát nữa gặp lại.”
Trước khi rời khỏi nhà xưởng, Tống Hân Nghiên vô cùng tự tin nói với giám đốc Lý: “Ban nãy thú thật là tôi không tự tin cho lắm.”
Dù sao cũng bị trộm công thức, sản phẩm có thành phần và công hiệu giống nhau đã được ra thị trường trước.
Nếu cô không có chứng cứ chứng minh Tống Mỹ Như ăn cắp sản phẩm của mình thì sản phẩm triệt sẹo giảm nhăn của cô có khả năng sẽ không chiếm được lợi thế, còn có khả năng bị lật ngược tình thế, nói cô ăn cắp ý tưởng.
Nhưng bây giờ đã khác rồi.
Tống Hân Nghiên cười chắc nịch: “Anh chuẩn bị tinh thần tăng ca đi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, một khi năm mươi sản phẩm thử nghiệm này ra mắt thì chưa đầy ba ngày sau sẽ phải sản xuất một lượng lớn đấy.”
Tại bệnh viện.
Tưởng Tử Hàn ra khỏi phòng phẫu thuật, vừa vào văn phòng đã thấy Cố Vũ Tùng chờ sẵn.
“Có việc gì?” Anh hỏi.
Cố Vũ Tùng cầm trên tay một túi tài liệu giày cộp: “Chuyện anh nhờ tôi tra đã có tin tức rồi.”
Anh ta đập túi tài liệu vào ngực Tưởng Tử Hàn: “Bệnh án của ông cụ Tống. Kể ra thì ông nội của chị dâu tôi đúng là xui xẻo, vốn dĩ đang khỏe mạnh lại bị ngã, bị thương ở đầu. Cũng không phải vấn đề lớn, nhưng không biết tại sao mà mãi không tỉnh. Tuổi cao rồi, lại nằm quá lâu, khiến cho các cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453320/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.