Hôm nay, bà Lan đến bệnh viện thăm “ông sui” tương lai. Bà mang theo một lẵng hoa to và một giỏ trái cây làm quà. Ông Anh rất thích vải thiều - đặc sản của quê hương ông. Bà Lan biết vậy nên đã đặc biệt chuẩn bị.
Cánh cửa phòng bệnh đóng kín, gia đình ông Anh đang trò chuyện. Trí đo huyết áp cho bố. Tâm trạng cậu đã thoải mái hơn nhiều vì sức khỏe của bố đang hồi phục tốt.
“Cốc … cốc ...cốc.”
Bà Đào nhìn ra cửa rồi ra hiệu cho Anne.
“Con ra xem ai đến.”
Anne gật đầu tiến về phía cửa. Cánh cửa từ từ mở ra. Anne vui mừng hớn hở.
“Bác đến chơi sao không báo trước để cháu ra đón.”
Bà Lan đưa lẵng hoa và giỏ trái cây trên tay cho Anne. Bà tươi cười chào hai vợ chồng ông Anh. Bà có chút ngạc nhiên khi thấy bác sĩ cũng đang ở trong phòng.
“Không cần đâu cháu. Cháu phải ở bên cạnh chăm sóc cho bố. Bác tự đến được mà.”
Bà Lan nhìn cô gái trước mặt với ánh mắt dịu dàng và thấu hiểu. Bà hiểu chăm sóc người bệnh vất vả thế nào. Mẹ bà trước lúc mất cũng có một khoảng thời gian dài nằm liệt giường.
Bà Đào đứng dậy giới thiệu con trai và mời bà Lan ngồi xuống ghế sô pha. Trí đỡ bố ngồi dậy lưng tựa vào thành giường. Cậu khẽ kê cao chiếc gối để bố đỡ đau lưng.
“Nghe tin anh nằm viện điều trị nhưng vì đang đi công tác nước ngoài nên không thể đến sớm hơn. Mong anh chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so/3475660/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.