Sau một đêm dài trực cấp cứu, Trí trở về nhà với gương mặt hốc hác vì thiếu ngủ. Vừa bước đến gần cầu thang, ngang qua phòng bố mẹ, cậu đã nghe thấy giọng bố phàn nàn.
“Hôm trước ở bữa tiệc chẳng thấy nó đâu, tối qua cũng vậy. Sao cậu nhóc đó lại dám xem thường gia đình chúng ta như vậy?”
Mẹ cậu cũng đang rất không vui khi bữa tiệc ra mắt hai gia đình cậu lại vắng mặt chàng rể tương lai. Mặc dù bà Lan đã luôn mồm xin lỗi nhưng bố mẹ cậu vẫn không thể không tức giận.
“Nếu không phải giữa gia đình chúng ta và tập đoàn Tân Thiên có mối giao hảo nhiều năm thì tôi sẽ chẳng cho qua chuyện này. Bà ấy cứ bảo con trai mình ngoan hiền hiếu thảo, theo tôi nó chẳng biết phép tắc gì cả.”
Nghe vợ nói thế ôn Anh càng lúc lại càng ấm ức.
“Con gái chúng ta có gì không tốt mà phải chịu ấm ức như vậy? Hay trong chuyện này còn có ẩn tình gì khác?”
Mẹ cậu nghe vậy dường như đã hiểu ra điều gì. Ánh mắt bà đổi khác.
“Hay tôi hỏi Anne xem liệu con bé có biết chuyện gì không?”
Bố cậu xua tay. Ông không muốn nhắc đến để làm con gái yêu của mình buồn hơn nữa.
“Chuyện này chúng ta tự tìm hiểu. Con bé chắc cũng đang buồn lắm. Từ nhỏ đến giờ nó chưa từng bị mất mặt như thế.”
Mẹ cậu nghe theo lời khuyên của chồng nên im lặng. Một lát sau bà thở dài rồi cất giọng.
“Tôi muốn sắp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so/3475656/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.