Tháng bảy trời nắng chang chang, thời tiết khô nóng làm người ta khó chịu.
Trình Nhã Y chậm chạp mở mắt, trong đầu mơ màng.
Nàng nhớ trước đó không lâu, nàng cònđang đứng bên cạnh lén nhìn Kỷ Trà, cảm thấy tim đập lợi hại, thân thểnóng rực, đầu óc có chút mê man.
Chuyện gì xảy ra với nàng?
“Ngươi tỉnh rồi.”
Bên cạnh truyền đến một thanh âm lạnhnhạt làm Trình Nhã Y thoáng tỉnh táo vài phần. Nàng hơi nghiêng đầu,thấy Kỷ Trà đang ngồi bên cạnh, có chút quan tâm nhìn nàng.
Trình Nhã Y vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng đột nhiên nàng ý thức được một điều, nàng đang nằm trêngiường, còn Kỷ Trà ngồi một bên!
Thế là thế nào?
“Ngươi bị say nắng, ngất xỉu. Ta đưa ngươi vào doanh trại nghỉ ngơi.” Kỷ Trà ngắn gọn thuật lại.
Trình Nhã Y đỏ bừng mặt. Thể chất nàngkhông được tốt, nhưng vì hằng năm hồ nháo nên cũng coi như khỏe mạnh,không ngờ hôm nay lại ngất xỉu trước mặt Kỷ Trà.
Cứ như vậy, trông nàng không giống congái võ tướng mà càng như các cô nương yếu ớt được chiều chuộng, khôngthể chịu được đau khổ. Kỷ Trà hẳn là không thích nữ nhân như vậy, hắn sẽ không hiểu nhầm nàng chứ?
Trình Nhã Y vội vàng ngồi dậy, lại bị Kỷ Trà giữ lại.
“Thân mình ngươi còn yếu, nghỉ ngơi chút đã.”
Nói xong, hắn đưa cho nàng một cái khănngâm nước mát. Trình Nhã Y nhận lấy, nhỏ giọng nói cám ơn, đặt khăn lêntrán. Cảm giác thanh lương từ trên trán truyền ra làm nàng không khỏithoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-to-hong-noi-duyen/2325552/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.