Nửa đêm canh ba, Trình Nhã Y thay một bộ quần áo màu đen bó sát người, cột cao tóc dài, lén lút rời khỏi tướng phủ.
Từ tướng phủ tới phủ phó tướng quân mấtmột quãng thời gian không ngắn. Mặc dù Trình Nhã Y không biết võ công,nhưng bản lĩnh lẩn trốn và leo trèo hơi bị cao siêu, rất nhanh đã tiếpcận phủ phó tướng quân.
Trình Nhã Ynhẹ nhàng trèo tường vào. Phủ phó tướng không lớn, cũng không có gì xahoa. Thoạt nhìn thật là bình thường, nhưng mơ hồ có thể cảm nhận đượckhí phách hiên ngang, giống như chủ nhân của nó.
Đến lúc này, Trình Nhã Y mới nhận ra mình không biết phòng Kỷ Trà ở chỗ nào. Nàng không khỏi vỗ nhẹ đầu mình,đành phải tự loanh quanh tìm kiếm.
Đêm khuya, cả tòa phủ đệ chìm vào tĩnhlặng, tối đen như mực. Trình Nhã Y thật cẩn thận dò tìm, cuối cùng nhìnthấy một bóng sáng leo lét. Nàng vui vẻ chạy đến gần, đục một lỗ nhỏtrên cửa giấy, nín thở nhìn vào.
Lại nói, Trình Nhã Y đúng là may mắn,không bao lâu đã đi đến đúng chỗ. Căn phòng duy nhất có ánh nến đó chính là phòng Kỷ Trà. Lúc này, Kỷ Trà đang ngồi bên bàn, trên tay cầm mộtthanh kiếm, cẩn thận lau chùi.
Trình Nhã Y thở nhẹ một hơi. Đúng lúcnày, Kỷ Trà ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén, lạnh thấu xương tủy, vungthanh kiếm lên. Trình Nhã Y chỉ cảm thấy một luồng khí sắc bén đang laođến, vội vàng kêu lên: “Hạ thủ lưu tình a!”
Cửa sổ bị phá vỡ. Trình Nhã Y ngã ngồidưới đất, bộ ngực phập phồng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-to-hong-noi-duyen/2325555/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.