“Lần sau, ngươi đừng đến đây nữa.”
Từng chữ, giống như dao nhọn, đâm vào trái tim nàng.
Hắn không thích nàng, sự thật đã quá rõ ràng. Chỉ có nàng ngu ngốc tự cho là đúng, mặt dày bám lấy hắn.
Có lẽ, hắn đã chán ghét nàng đến mức không muốn nhìn mặt nàng.
Trình Nhã Y, đồ ngốc!
Hắn cứu nàng, bởi vì nhận ra thân phậnnàng. Cha có ân với hắn, hắn không thể khoanh tay đứng nhìn. Hắn chămsóc nàng, bởi vì lời dặn dò của cha, hắn không thể vi bối. Từ đầu đếncuối, không có việc nào hắn tự nguyện, chỉ có nàng ngây ngốc không rõ,chỉ muốn được gần gũi hắn, được hắn chú ý, mới không biết liêm sỉ bámlấy hắn, thậm chí nửa đêm còn đến rình mò.
Nàng thật là ngốc hết thuốc chữa.
Nhưng mà, cho dù biết rõ bị người ghétbỏ, biết rõ người không muốn gặp mình, nàng vẫn thương hắn, nhớ hắn, một lòng một dạ chỉ nghĩ đến hắn, trong giấc mơ cũng chỉ thấy được hắn.Thân hình cao lớn, toàn thân hắc y, khuôn mặt lãnh ngạnh, sát khí bứcngười.
Kỷ Trà, Kỷ Trà, ta phải làm sao đây…?
…
Trình Nhã Y không có tinh thần nằm bẹp trên giường, uể oải rũ rượi.
Tình trạng này đã kéo dài mấy ngày, làmcho Trình phủ các nam nhân luống cuống tay chân, nóng nảy cực kì. Toànbộ kinh thành có danh tiếng đại phu đều bị mời đến Trình phủ, thậm chíthái y cũng không buông tha. Hoàng thượng nghe thấy ái tướng thiên kimsinh bệnh, liền vung tay hạ chỉ cho thái y đều đến Trình phủ khám bệnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-to-hong-noi-duyen/2325551/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.