Ngày hôm ấy ngồi học mà đầu óc Hương cứ như trên mây, cô đúng là ngu dại đi tin lời hắn để cho hắn …, mất mặt quá mà. Giờ này biết đối mặt với hắn làm sao nhục ơi là nhục.
- Thầy gọi mày lên bảng kìa, mặt mũi sao mà đoe lựng cả lên thế?
Cái Nga khều tay nhắc cô, nãy giờ mải suy nghĩ nào có để được lời dạy nào của thầy vào đầu đâu mà biết thầy gọi. Bây giờ thầy dậy đến đâu còn không biết thì sao mà biết thầy gọi làm bào nào? Đưa ánh mắt cầu cứu sang nhìn cái Nga, may mà nó hiểu ý cô nên ném cho cô quyển vở của nó. Ngày thường cô luôn đứng trong top 5 của lớp nên hôm nay dù không nghe giảng nhưng để làm được bài này chắc cũng không quá sức với cô.
- Lớp phó học tập đâu, sao tôi gọi nãy giờ còn chưa đứng lên?
- Dạ, em đây ạ.
Bình thường thầy khá quý Hương nhưng với sự chậm chạp ngẩn ngơ vừa rồi của cô có lẽ thầy cũng có đôi chút khó chịu nên có lớn tiếng làm cô sợ. Lập cập đem theo sách của Nga lên bảng, bài này tuy không quá khó nhưng do vừa rồi không nghe giảng nên cũng khiến cô toát mồ hôi. May mắn thay cô đã hoàn thành bài tập 1 cách trọn vẹn nhất có thế.
Trở về chỗ ngồi cô mệt mỏi thả mình ngồi lên ghế, bên cạnh cái Nga cứ léo nhéo:
- Con này hôm nay làm sao thế, sáng thì áo quần buộc cả vào với nhau, giờ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no/1895342/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.