Về tới nhà đã thấy dì Liên đang ngồi ở phòng khách, bên cạnh còn có mấy chiếc túi đựng đồ, chắc dì mới đi mua sắm về. Thấy cô và Huệ đi học về dì gọi:
- Hai đứa vào đây, mẹ có cái này cho 2 đứa xem.
- Mẹ lại mua đồ nữa hả, mới hôm qua phải gọi bà ve chai vào cho mấy tải đồ mẹ quên hả?
- Thì tại cho hết rồi không còn gì mặc nên mới phải mua thêm nè.
- Hết nói nổi mẹ luôn.
Nói rồi Huệ ngúng nguẩy lên tầng mặc kệ dì Liên, dù cho cô không thích cái tính nghiện mua sắm của di nhưng cũng không tiện nói. Một tháng 30 ngày thì cũng phải đi mua sắm quá nửa, có khi mua về lại chán rồi lại gọi người ta tới cho. Trước đây bố cô cũng hay nói gì về việc tiêu sài mua sắm phung phí, nhưng dần dần ông cũng mặc kệ.
- Con lên phòng thay đồ rồi xuống sau dì nhé.
- Nhà có hai đứa con gái mà chả nhờ được cái gì, thiệt là bực mình mà.
Nghe dì làu bàu nhưng cô cũng chỉ mỉm cười rồi nhẹ nhàng lên phòng. Tuy dì Liên không thể thay thế được mẹ đẻ của cô, nhưng dì không đối xử tệ với cô bao giờ. Hàng xóm vẫn nói là bố cô có phúc lắm mới lấy được 1 người vợ hai mà thương con chồng như dì. Cô thấy cũng đúng vậy nên dù cái Huệ có quá đáng thế nào cô cũng cố gắng nhịn đẻ bố cô và dì không khó xử.
Thật ra thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no/1895343/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.