- Tiểu thư ơi dậy đi trễ giờ đi học rồi.
Vú Năm vừa gọi vừa nhẹ nhàng lay người cô, mọi ngày giờ này cô đã xuống nhà ăn sáng để đi học mà hôm nay chờ mãi không thấy cô đâu nên vú lên tận phòng gọi. Trước đây vú luôn là người gọi cô dậy mỗi sáng nhưng từ khi lên cấp ba cô nói vú không cần gọi, cô lớn rồi sẽ tự dậy. Vú cũng có tuổi rồi nên dạo này chứng đau khớp trở nặng việc mỗi sáng leo 2 tần lầu với vú quả là có chút khó khăn. Vú biết cô thương bà nên mới nói thế, bà chăm cô từ lúc cô mới lọt lòng nên suy nghĩ tình cảm của cô bà hiểu hơn ai hết.
Mọi sáng cô đều dậy rất sớm kiểm tra lại sách vở, ăn sáng cùng với vú rồi mới thư thả tới trường. Chẳng hiểu sao hôm nay cô lại dậy muộn thế này, trễ học mất thôi. May mà sách vở cô đã chuẩn bị cả từ trước. Cuống cuồng vệ sinh cá nhân, mặc đồ để đến lớp, nhưng tìm mãi không thấy thẻ học sinh của cô đâu, không có thẻ làm sao vào trường được đây.
Đang vội lại không thấy thẻ khiến cô càng cuống hơn, nhớ ra rồi hôm qua cô lấy thẻ ngân hàng thế nào lại lẫn cả thẻ học sinh trong cặp sách nên có nhét luôn vào ví. Vội vàng lục ví vẫn không thấy đâu, còn 10 phút nữa là vào lớp rồi. Đành phó mặc cho ông trời vậy, nếu may mắn gặp thầy Tuấn ở cổng thì có thể cô sẽ được vào. Thầy Tuấn vốn nổi tiếng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no/1895341/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.