Chưởng Án Tiên sử Lục Cảnh, mượn tạm một câu Đông Hoa Đếquân từng nói, thì cả thiên đình này, tìm không ra thần tiên nào rỗi việc hơn TốngDao Nguyên quân ta, vớt không được thần tiên nào hoa hòe hoa sói, thiên biến vạnhóa như Bích Hoa Linh quân, cũng mò không nổi thần tiên nào nghiêm túc hơn TảTiên Lục Cảnh.
Ngọc Đế rất biết cách tận dụng nhân tài triệt để, trong nhữngthần tiên cai quản văn chương, Lục cảnh đứng đầu nắm giữ văn quy, kiêm luôn vịtrí chỉnh sửa, đối chiếu công hàm. Gã Lục Cảnh này, từ đứng đến nằm, từ đi đếnngồi, nhất cử nhất động, đều là một trời phép tắc.
Kỳ thực lòng dạ của Lục Cảnh cũng không đến nỗi nào, ví nhưbản tiên quân đây, cả ngày cứ lượn qua lượn lại, hết ra cung Vi Viên lại vào điệnVăn Ti, nhất định không vừa mắt hắn. Nhưng từ trước tới nay hắn chẳng hề tức giậncũng chưa bao giờ lên tiếng chỉ trích ta, chỉ lôi bản tính khoan dung độ lượngcủa bản thân ra mà… nhịn. Năm đó khi ta bị Nam Minh Đế quân vạch tội trên điệnLinh Tiêu, còn được hắn nói giúp cho mấy lời tốt đẹp.
Mỗi lần ta tới điện Văn Ti tìm Hoành Văn, Lục Cảnh đều đứngtrước án thư nở một nụ cười lễ độ với ta, ta nhìn hắn cười liền không nhịn đượcmà nghĩ ngợi, sao hắn có thể cười có quy củ như thế chứ, rồi lại nghĩ đến chuyệnta tới là để lôi Hoành Văn Thanh quân đi uống rượu, dự tiệc, chạy loạn khắpnơi, liền không khỏi thấy chột dạ.
Hoành Văn từng nói với ta rằng, có cái gì mà chột dạ, đợingày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-dao-hoa/56430/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.