Trợ lí của Thế Quý đi vào, anh nhìn sếp lại lặng lẽ thở dài nhưng vẫn báo cáo:
- Anh, cô của Thanh Du bị bắt rồi.
- Vì sao?
- Cô ấy tự đi gặp cảnh sát đầu thú đã bắt cóc, tra tấn Lan Anh.
- Liên hệ cảnh sát đi, mai tôi qua gặp cô ấy.
- Vâng ạ.
Thiên Vũ ngả người ra ghế nhìn Thế Quý:
- Nghe nói cô ta bị truyền nhiễm HIV hả?
- Ừ
- Nếu vậy thì cô của Thanh Du chắc chắn sẽ bị tù rồi. Sao lại hành động nông nổi như vậy chứ?
- Chắc là để trả thù cho cháu mình... cậu thấy chưa? Ít ra cô ta còn hơn tôi... còn tôi thì sao? Chưa làm gì cho cô ấy cả.
Nói rồi anh lại gạt nước mắt trên mặt cầm chai rượu lên uống cạn rồi đứng bật dậy:
- Về thôi... tôi sẽ giúp cô ấy chịu mức án thấp nhất.
....
Cô Xuân nhìn người đàn ông trước mặt, nhìn anh ta tiều tụy khác hẳn với bộ dạng chỉnh chu mà Thanh Du đã cho cô thấy.
....
Cô Xuân nhìn người đàn ông trước mặt, nhìn anh ta tiều tụy khác hẳn với bộ dạng chỉnh chu mà Thanh Du đã cho cô thấy.
Cô Xuân nhìn người đàn ông trước mặt, nhìn anh ta tiều tụy khác hẳn với bộ dạng chỉnh chu mà Thanh Du đã cho cô thấy.
- Tôi muốn nhờ cậu một việc.
- Cô cứ nói đi... bất kì việc gì tôi cũng sẽ làm.
- Hãy đến viện gặp người lao công tên Sa đi. Cô ấy biết rất rõ về cái chết của Tú Anh. Hãy bảo vệ cô ấy để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-2-cho-em-biet-yeu/603426/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.