- Hôm nay anh ấy đi sự kiện cùng ai?
- Một cô gái mới vào công ty chưa tham gia đóng phim mà chỉ mới đóng quảng cáo thôi.
Cô gái mang cốc rượu lên đôi môi đỏ chót nhâm nhi một chút thưởng thức hết vị cay nồng của nó:
- Cứ để cô ta đấy đã, việc của cô là hãy ngăn chuyện anh ấy đi Đức cùng con bé kia đi.
- Chỉ còn cách cho anh ta nhìn thấy sự thay đổi của Thanh Du, ví dụ như lên giường cùng người khác chằng hạn. Cô có nghĩ đến chưa?
- Vậy làm đi... ngay hôm nay tôi phải nhận được kết quả?
- Còn cô diễn viên mới???
- Cứ để cô ta sung sướng thêm vài ngày nữa... từ từ sẽ nhổ từng đứa một.
Cốc rượu được uống hết rơi tự do xuống nền nhà vỡ tan...
...
Thanh Du rời khỏi văn phòng khoa sau khi hoàn tất thủ tục chuyển hồ sơ sang Đức. Đi bộ trong sân trường, nắng vàng hoe đậu trên vai nhảy nhót như chào tạm biệt cô vậy. Ra khỏi cổng trường, chiếc xe taxi được gọi trên ứng dụng xuất hiện, cô mở cửa lên xe. Ngồi yên vị liền hạ cửa kính xuống ngắm nhìn phố phường đông đúc của buổi chiều. Sống mãi ở đây, bây giờ chuẩn bị rời đi, thực lòng có chút nhớ... nhớ quãng thời gian đã qua... nhớ người đã nắm tay đưa cô đến cuộc sống mới... thực sự nhớ....
- Cô ra nghĩa trang làm gì vậy?
Người lái xe quay lại thấy cô thẫn thờ lại mặc chiếc váy trắng thì có chút ái ngại.
- Cháu ra thăm bố mẹ để chào họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-no-2-cho-em-biet-yeu/603419/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.