Hàn Băng nghe xong tin báo vui mừng không thôi. Đứng lên phẩy tay công bố Hàn Lân vô tội. Dân chúng lập tức hò reo. Tuyết ngừng rơi, gió thổi nhẹ bớt, ánh mặt trời càng thêm rực rỡ. Hạ Mẫn lên giúp Hàn Lân cởi dây trói. Tốt quá, đều đã không sao rồi, hắn cười nhìn Hàn Lân rồi hướng lên cười hạnh phúc với Hàn Băng ở bên trên. Hàn Băng cũng nhìn hắn cười. Khoảng cách xa như vậy nhưng hai trái tim cùng đập chung một nhịp, đến hơi thở cũng gần như trùng khớp.
Bỗng Hàn Lân kéo hắn lại đối diện với mình, không nói không rằng hôn vào môi Hạ Mẫn. Hắn có hơi ngả ra sau tránh nhưng vẫn không thể thoát được nụ hôn. Hàn Lân hôn dồn dập, liên tục mút hai môi hắn làm hắn muốn tránh cũng không tránh được. (gào thét bớ bà con ơi có người cưỡng hôn này) Hàn Băng trên cao nhìn thấy tức giận vô cùng. Đang định lại gần ngăn cản thì mấy lão đại thần liên tục giục y đi khiến y không thể không đi.
Hạ Mẫn hai mắt mở to vẫn nhìn Hàn Băng đi khỏi. Từ khoé mi chảy xuống một giọt nước mắt trong suốt.
Hàn Băng bị mấy lão thần lôi đi không khỏi ngoái lại nhìn Hạ Mẫn. Hai người cứ như vậy nhìn nhau, nhưng không ai có thể tiến lại gần hơn.
Gió thổi mạnh hơn. Hàn Băng tay áo bay trong gió từ từ rời khỏi. Hàn Lân buông Hạ Mẫn ra, hắn thì thầm. “Ta yêu ngươi.”
Hạ Mẫn quay mặt đi. Hành động vừa rồi làm hắn có chút giật mình. Hắn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-hay-nghiet-cot-chi-mot-chu-ai/2486528/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.