“Hạ Mẫn, ngươi ngủ rồi sao?” Hàn Băng đưa tay chọc chọc hai má hắn. Đêm nay y thật khó ngủ. Chuyện triều chính làm y thật phiền não. Dù biết là Tả thừa tướng là người gây ra, nhưng vẫn không có cách nào buộc tội hắn cũng không thể buộc hắn. Hắn là đệ đệ kết nghĩa của thái hậu, lại nắm một chức quan quan trọng trong triều đình. Triều thần theo phe hắn không ít. Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn lộng quyền. Các lần trước y có thể mắt nhắm mắt mở cho qua nhưng lần này là nhằm vào Hạ Mẫn khiến y suy nghĩ rất nhiều.
Hạ Mẫn bị chọc tỉnh, tức giận cau mày với Hàn Băng. “Lần thứ ba rồi đấy. Ngươi có im cho ta ngủ không?”
Hắn cúi đầu vẻ hối lỗi. “Ta… Không ngủ được.”
Hạ Mẫn khều chăn, quay mặt vào phía trong, bắt đầu ngủ lại.
Hàn Băng khẽ thở dài. Y không ngủ được, càng khuya y lại càng tỉnh táo. Một chút buồn ngủ cũng không có nổi.
Đang định quay đi thì y cảm thấy có vật gì âm ấm chui sang chăn mình, choàng tay ôm lấy mình.
Giọng nói ngái ngủ của ai đó vang lên. “Ta ôm ngươi ngủ. Như vậy dễ ngủ hơn. Cần thì ta có thể hát ru cho ngươi nghe, coi như… tập trước… về sau… hài tử….” Hạ Mẫn còn chưa nói xong đã ngủ mất.
Hàn Băng mỉm cười ấm áp, ôm lấy người kia, sốc chăn lên chùm kín hai người. Việc này để tính sau đã, giờ chỉ cần hảo hảo ngủ cùng Hạ Mẫn là được rồi.
—–
Cung điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-hay-nghiet-cot-chi-mot-chu-ai/2486525/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.