Editor: Nguyetmai
Người con chó mềm nhũn rồi ngã xuống.
Gã đàn ông tiến lên kéo sợi dây buộc nó. Nó muốn đứng dậy, nhưng hắn lại giơ chân đạp nó ngã thẳng xuống đất: "Dám chạy này!" Gã giơ chày cán bột đập vào lưng nó: "Ông sẽ làm thịt mày ngay bây giờ!"
"Ẳng!"
Con Husky kêu lên một tiếng, dùng sức nhảy về phía trước, xô đổ một dãy bình rượu không ở đằng trước. Một cái khuôn nhựa đựng bình rượu vừa vặn rơi xuống bên chân Đàm Mặc Bảo.
Gã đàn ông lập tức giữ chặt lấy nó rồi đạp một phát, xong mới cười áy náy với Đàm Mặc Bảo: "Xin lỗi nhé, có đụng vào cô không?"
Đàm Mặc Bảo lắc đầu: "Không đụng, không đụng." Cô thuận miệng hỏi: "Ông chủ, đây là chó nhà ông hả?"
Gã đàn ông cười nói: "Đúng rồi, nó không nghe lời, mấy ngày trước mới cắn người ta nên bị tôi dạy dỗ một trận, nó còn không phục, vẫn muốn chạy ra ngoài đường."
Đàm Mặc Bảo nhìn con chó, lông trên người nó đã bẩn tới mức bết lại, còn dính vết máu. Nó nằm yên ở đó hít vào nhiều mà thở ra thì không bao nhiêu, ánh mắt có chút rã rời.
Cô ra vẻ lơ đễnh hỏi: "Tôi thấy nó không đứng lên được kìa, có phải là bị bệnh gì không?"
Gã đàn ông trả lời: "Không ăn uống gì nên đói đó mà." Sau đó hắn vừa kéo con chó vào nhà bếp vừa mắng: "Còn không đi ăn cơm với tao!"
Chân con ngáo run lên khi bị kéo đi, nó quay đầu lại kêu với Đàm Mặc Bảo: "Áu áu!"
Gã đàn ông tiện tay muốn dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/853162/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.