Editor: Nguyetmai
"Dùng cái này đi, đừng làm bẩn xe người ta."
Miệng của công chúa Tạ Đãng cứ như thể từng bị rắn độc hôn vậy.
Đầu cô bị khâu năm mũi, cạo một nhúm tóc nhỏ sau gáy. Tơ tình của cô ơi, cứ thế bị cắt mất tận gốc, đây là muốn cô tuyệt tình tuyệt ái à?
Vẻ mặt Đàm Mặc Bảo như thể không còn thiết sống. Cô ngồi trên xe cảm khái suốt chặng đường: "Kể ra thì đây là lần thứ hai tôi làm tướng quân vỡ đầu đấy." Cô quay đầu nhìn Tạ Đãng: "Ừm, kể ra thì hình như đều liên quan tới anh."
Lần trước là trán, lần này lại là gáy.
Cô cảm thấy: "Tạ Đãng, kiếp trước hai chúng ta nhất định là oan gia rồi."
Tạ Đãng liếc cô: "Kiếp trước tôi có phải là chồn đâu."
Đàm Mặc Bảo nghẹn họng.
Anh Đãng hơi bị nhây đấy nhé! Hừ, kiếp trước chắc chắn là chồn nên kiếp này mới quậy tung trời lên thế. Đàm Mặc Bảo đang ảo tưởng Tạ Đãng biến thành một con chồn phá trời phá đất thì cậu ta đột nhiên ném cho cô một câu: "Cảm ơn."
Sao tự nhiên tử tế thế?
Đàm Mặc Bảo khoát tay: "Không có chi." Trai gái giang hồ, cô nói bằng giọng lẫm liệt: "Anh là sư đệ của nữ thần nhà tôi, làm tròn lên thì cũng là sư đệ của tôi đó. Bánh Trôi là em gái anh, làm tròn lên thì cũng là em gái tôi. Đánh em gái tôi, tôi làm chị sao có thể bỏ mặc nó được."
Tạ Đãng nghẹn họng. Mới nói cô ấy là chồn xong, giờ lại thành chó rồi.
Đến đồn cảnh sát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/853163/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.