Editor: Nguyetmai
Khương Cửu Sênh ngừng tất cả các hoạt động, tạm thời ở nhà chờ ra toà.
Sau bữa sáng, Khương Cửu Sênh giữ Cẩm Vũ lại uống trà. Cô có chuyện cần nói với cậu, cô hơi lo lắng: "Cẩm Vũ, về vụ án kia..."
Cậu nhanh chóng đáp lời: "Em sẽ ra làm chứng."
Cậu hiểu rất rõ điểm mấu chốt của vụ án này là ở đâu.
Khương Cửu Sênh không khuyên gì, chỉ nói: "Luật sư của chị có nắm chắc phần thắng, không cần nghĩ cho chị đâu." Cô lại hơi nhấn mạnh một chút, "Em cứ làm những việc em muốn là được, tùy hứng một chút cũng không sao."
Cô biết, phần lớn nguyên nhân Cẩm Vũ ra làm chứng là bởi vì cô.
Cậu gật nhẹ đầu, hơi trầm tư.
Lúc này, có điện thoại của Ôn Thư Hoa gọi tới, bà ta vừa lên tiếng giọng đã nghẹn ngào: "Cẩm Vũ, con nói chuyện với mẹ đi."
Khương Cẩm Vũ biết bà ta muốn nói gì: "Không có chuyện gì để nói cả." Cậu rủ mắt xuống, hàng lông mi khẽ run lên.
Ôn Thư Hoa khóc nức nở trong điện thoại.
"Cẩm Vũ, mẹ van con, chúng ta gặp nhau một lần có được không?"
Cậu im lặng, hai hàng lông mày càng nhíu chặt hơn.
Ôn Thư Hoa khóc thút thít, nghẹn ngào hỏi cậu: "Ngay đến cả mẹ mà con cũng không cần sao?"
Bà ta là người sinh ra và nuôi cậu lớn lên, cũng từng đối xử với cậu rất tốt.
Khương Cẩm Vũ im lặng thật lâu rồi mới lên tiếng: "Ở đâu?"
Cậu tự đi ra ngoài một mình, không để cho Khương Cửu Sênh đi cùng. Cậu đi chưa được bao lâu, Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/853160/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.