Hai giờ sáng.
Rời khỏi quán bar, vừa nhấc đầu, chỉ thấy bầu trời tối đen như mực không một ngôi sao.
Kêu vài chiếc taxi, đem mấy người nhân viên nhét vào, cái cô nàng Điền Tâm không biết là say thật hay mượn rượu giả điên, trước khi cửa xe bị đóng lại, còn kịp hôn lên hai má Kì An Chi mỗi bên một cái, “Sếp, em rất yêu sếp a!”
“Được rồi! Đi đường cẩn thận!” Suốt cả tối nay, đã nghe qua không ít những lời thổ lộ của không biết bao nhiêu cô gái, Kì An Chi đã sớm quen rồi. Loại “yêu” này chỉ là một cách ngưỡng mộ, giống như làyêu thích thần tượng thôi. Nói không chừng cả đời này chỉ gặp nhau được có một lần, nào có chuyện yêu đương thật lòng?
Không chút nào chần chờ đóng sầm cửa xe, Kì An Chi đưa tiền cho tài xế, đồng thời báo địa chỉ cần phải đến, “Phiền ông rồi!” Đồng thời ghi nhớ gương mặt và biển số xe để đề phòng.
Trở lại xe của mình, không phải hắn không phát hiện ra vẻ u ám trên mặt Đường Mộ Thần, nhưng hắn không hỏi gì cả, trước tiên cho xe chạy về.
“Dừng lại!”
Đi tới một đoạn đường không người, Đường Mộ Thần cúi đầu hô một tiếng. Kì An Chi coi như không có nghe thấy, thế là Đường Mộ Thần lấy hết sức bình sinh mà rống lên, “Em bảo anh dừng lại! Anh có nghe thấy không?”
Vùng xung quanh lông mày Kì An Chi cũng nhíu lại, chậm rãi dừng lại bên đường, còn chưa dừng hẳn, Đường Mộ Thần đã xô cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vuong-tu-chang-thuong-vuong-tu/2289615/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.