Chia tay, cho tới bây giờ luôn luôn là chuyện không thể chỉ cần nói một lời là giải quyết xong được.
Vô luận có quyết tuyệt đến như thế nào, chỉ cần đã từng thật lòng yêu nhau, chí ít sẽ ở trong khoảng thời gian ngắn không thể thích nghi được, sau đó có thể sẽ nối lại tình xưa, hoặc là triệt để cắt đứt liên hệ.
Đường Mộ Thần cũng không biết rốt cuộc là y bị làm sao. Sáng sớm ngày thứ hai vẫn như cũ đúng giờ đi làm.
Đây là muốn tìm cơ hội để gặp mặt hắn sao? Thế nhưng gặp lại rồi thì có thể nói được gì đây? Trong đầu y không ngừng tưởng tượng đến vô số tình huống, nhưng cuối cũng y vẫn không nghĩ rằng vừa nhìn thấy Kì An Chi, tâm y đã loạn thành một đoàn, căn bản là không có khả năng xử lý bất luận chuyện gì cả.
Cười khổ, gặp hắn mà mặt không đổi sắc cũng không phải chuyện khó khăn lắm, chân chính khó khăn chính là, làm sao sau khi chia tay xong vẫn còn có thể giữ được tâm trạng bình tĩnh mà đối mặt với hắn.
Y không phải là thánh nhân, y làm không được! Nếu làm không được, vậy thì y chỉ có một cách duy nhất mà thôi.
Nhân viên trong công ty cũng nhận thấy được cơn sóng ngầm giữa hai vị quản lý, ai cũng không dám hé răng, cẩn thận ôm lấy phần hồ sơ tài liệu của mình rồi sau đó vội vội vàng vàng chạy ra ngoài tác nghiệp.
Trong gian phòng làm việc vắng vẻ, không lâu sau chỉ còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vuong-tu-chang-thuong-vuong-tu/2289613/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.