Cái Bảo ngồi sang bên cạch Phương, Linh thì ngồi đối diện với hai người. Cô giật mình khi nhìn thấy Nguyên đang đứng cách đó không xa nhìn chằm chằm ba đứa. Linh túa mồ hôi lạnh, tay cầm bút không dám ngó nghiêng linh tinh.
- Bảo này, cậu dựa hơi sát rồi ấy.
- Mọi khi vẫn như này mà, có vấn đề gì đâu.
Nay thì có vấn đề! Người ta là hoa có chậu còn chậu thì ở đằng sau kia kìa!!! Cô muốn nói lắm rồi nhưng Nguyên vẫn đứng im đó, ánh mắt sắc lạnh liếc qua cô.
- Viết nốt bản báo cáo nữa là xong hết rồi, cố lên mọi người ơi.
Phương nhích lên một chút, tay bắt đầu hoạt động trên bàn phím laptop. Bỗng tinh một cái, có tin nhắn đến khiến cô chú ý.
- Bạn trai nhắn à?
- Ừ, Nguyên hỏi đang làm gì?
- Quan tâm dữ nha bồ iu.
Phương nghe vậy lòng vui lên một cách khó hiểu, tay lạch cạch bấm tin nhắn trả lời. Em đang học.
Rồi chờ, gần năm phút không có một thông báo gì đến chỉ thấy một dòng ba chấm thay phiên nhấc lên rồi hạ xuống. Phương khó hiểu thường khi hai đứa nhắn tin đâu có như vậy. Rõ ràng đều cố gắng trả lời nhanh nhất có thể sao hôm nay anh gặp chuyện gì khó nói à?
- Phương ơi, sang đây ngồi với tớ đi, tớ còn mấy chỗ chẳng hiểu gì.
Linh nói, cô muốn bạn mình nhìn thấy ai đang ở sau lưng kìa!! Phương nghe vậy cũng nhanh chóng bê laptop sang thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815447/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.