Từ xa, một nam nhântrung niên với cái thân hình hèn mọn bỉ ổi đi đến, quần áo mặc trênngười mặc dù không phải tơ lụa hảo hạng, nhưng khi lẫn trong một đámngười quần áo rách rưới, lại giống như một tên nhà giàu mới nổi.
Bên cạnh hắn còn dẫn theo mười mấy thanh niên với khuôn mặt dữ tợn. Nhìnthấy những người này đến, đám dân chúng vốn đang trật tự xếp hàng, liềnkinh hãi sợ sệt như con thỏ, vội vã tránh đường.
Nghe được trongmiệng dân chúng không ngừng cúi đầu kêu “Lưu đại nhân”, Mộ Phi Sắt khẽnheo mắt lại. Người tới bất quả chỉ có một dung mạo bình thường, hai mắt nhỏ như mắt chuột, mũi tẹt, lại thêm hàng răng ố vàng. Khi nhìn thấynàng, lại lộ ra biểu tình khinh thường.
Đám người đi đến trước mặt Mộ Phi Sắt, không để cho hắn ta có cơ hội mởmiệng, nàng đã nghiêm nghị quát lớn: “Lưu Tư Tài lớn mật, nhìn thấy bảnLĩnh chủ mà không quỳ xuống?”
Biểu tình dương dương tự đắc trênmặt Lưu Tư Tài nhất thời cứng lại, thần sắc không dám tin nhìn tiểu nữnhân thanh tú trước mặt, lời nói trong miệng cũng không sạch sẽ gì:
“Một tiểu nữ nhân từ nơi nào đến dám giả mạo thành Lĩnh Chủ? Đám cácngươi đều là óc heo sao? Lão hoàng đế kia đã sớm không thèm quan tâm địa phương như cứt chim này từ lâu rồi, làm sao có thể phái một tiểu nữnhân chưa đủ lông đủ cánh này đến đoạt bát cơm của lão tử? Các ngươi đều là bọn ngu xuẩn, Lão Tử, a....”
Lời còn chưa nói xong, chỉ thấy một bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/2881972/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.