Bên trong thành không có tiếng huyên náo lớn, cũng không có một tia sinh khí. Mộ Phi Sắt nhìn qua một lượt, chỉ thấy những căn nhà ngói cũ nát xen kẽ nhau, còn cóvài tiểu hài tử sắc mặt xanh xao. Con đường chỉ toàn là bùn đất, sángsớm vừa trải qua một cơn mưa nhỏ, làm mặt đường càng thêm loang lổ.
Đoàn người của Mộ Phi Sắt đột nhiên xuất hiện, làm kinh động đến đám tiểuhài tử đang chơi trước nhà, tiếp theo là liên tục truyền đến những giọng nói non nớt:
“Cha, nương, lại có người đến lấy tiền kìa!”
“Bọn họ mang theo thật nhiều người a!”
“A... có con sói đang bốc lửa... quái vật...”
Đây là tình huống mà Mộ Phi Sắt chưa từng nghĩ tới. Trước khi đến đây,trong đầu nàng ảo tưởng ra vô số cảnh tượng nghèo rớt mùng tơi của ThầnKhí Chi Địa. Nhưng trên thực tế tràng diện này lại làm nàng càng thêmkinh ngạc.
Đợi cho Mộ Phi Sắt bước xuống xe ngựa, chân dẫm nháttrên bùn đất lầy lội, thì những tiểu hài tử kia đã sớm hoảng loạn chạykhỏi. Hình thức hoan nghênh cũng rất đặc biệt, nhưng đáng tiếc nàng lạivô cùng không thích chút nào!
Trong lúc mọi người không biết phải làm sao, thì từ xa đi đến một đám nam tửquần áo tả tơi. Đi đầu là một lão giả khoảng chừng bảy tám chục tuổi,trên người đầy bụi đất, gương mặt khắc khổ hết sức tang thương.
Mộ Phi Sắt còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, lão nhân kia đã chắp tay váichào, cánh tay gầy trơ xương còn dính bùn đất loang lổ. Lão nhân mởmiệng run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/2881971/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.