Chương trước
Chương sau
- Chỉ có điều, như đã nói qua, lúc đó con khỉ đáng chết này rất không khác thường, trong một khắc kia, trong lòng lão Ngưu ta không ngờ cảm giác được được sự sợ hãi.
Ngưu Ma Vương đặc biệt không hiểu được.
Hai tayTrư Bát Giới xoa cái cổ vừa khôi phục, ngẩng đầu nhìn bầu trời đã có phần đỏ lên, kỳ quái nói:
- Lão Sa, bây giờ là lúc nào?
- Buổi chiều, thế nào?
- Có ráng đỏ.
Trư Bát Giới nói.
Sa Tăng ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên, thiên không ngờ biến thành màu đỏ.
- Á, hiện tượng thiên địa kỳ lạ thật.
Ngưu Ma Vương kêu to:
- Chỉ có điều không biết tại sao ta có một dự cảm không ổn?
- Buổi chiều lại có ráng đỏ, thần mặt trời quá lơ là nhiệm vụ.
Tiểu Bạch Long nói.
- Lão Sa, sư phụ làm sao còn chưa tỉnh lại vậy?
Trư Bát Giới hỏi.
- Ta cũng không biết, lúc đó sư phụ bị đại sư huynh đánh nổ thân thể, tiếp đó lại khôi phục, chắc hẳn sư phụ cũng bỏ ra cái giá rất lớn.
Sa Tăng nói.
- Để cho sư phụ nghỉ ngơi thêm một hồi.
Tiểu Bạch Long nói.
Ánh mắt của Ngưu Ma Vương phức tạp nhìn Đường Tăng đang dựa ở trên tảng đácách đó không xa, mình xem như là nợ hắn một mạng.
Thân thể Đường Tăng yên tĩnh dựa ở trên tảng đá, mơ hồ còn có tiếng tim đập, bởi vì có ý chí hộ chủ, khiến cho thân thể của hắn không có gì khác với người sống, nhưng mấy đồ đệ lại không biết, lúc này hồn phách của Đường Tăngđang tấn công Âm Tào Địa Phủ.
- Ầm...
Tại ranh giới giữa Âm Tào Địa Phủ và Minh giới, Đường Tăng đánh ra một chưởng, Như Lai Thần Chưởng bạo phát, đánh nổ quỷ tướng đang ngăn cản ở phía trước.
Ở phía trước có một cánh cửa không gian thật lớn, kỳ quái chính là Đường Tăng không có cách nào trực tiếp thuấn di tiến vào trong đó, có lực lượng thần bí ngăn cản hắn thuấn di.
Vì vậy, hắn chỉ có thể xông. Đường Tăng giống như Thần Ma đến trái đất, đấu đá lung tung, Như Lai Thần Chưởng giống không lấy tiền đánh ra.
- Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm...
Đám đông quỷ tướng phía trước bị đánh bay, tan biến ở trên không trung.
- Có người cứng rắn xông qua địa phủ!
- Cầu trợ giúp...
- Sinh linh của Minh giới đánh tới cánh cửa của Địa phủ, người đâu mau tới...
Một đám quỷ tướng kêu to, đang ở nơi đó liều mạng chống lại.
- Một đám đần độn, nhanh tránh ra cho bần tăng!
Đường Tăng hét lớn, cố gắng vọt về phía trước, trải qua ý chí gia tăng pháp lực không lấy tiền được ném ra.
Cũng chính là ở Minh giớinày có ý chí vô cùng khiến hắn có thể khôi phục, nên hắn mới dám chơi như vậy.
Những quỷ tướng quỷ binh bị ý chí ảnh hưởng, bản thân tất cả bọn họ đều bị trọng thương, thân thể bốc khói, mỗi một người nhìn Đường Tăng với ánh mắt đặc biệt sợ hãi.
- Người này rốt cuộc là ai? Lực lượng của hắn khắc chế hồn thể của chúng ta.
Một quỷ tướng cả giận nói.
- Nhanh bẩm báo với Diêm Vương.
- Diêm Vương bị người đánh, đang tĩnh dưỡng.
...
- Ầm ầm...
Trong vòng xoáy lôi vân đỏ như máukhủng khiếp, một đạo sấm sét lớn màu đỏ như máu từ trên cao hạ xuống, rơi vào trên người Tôn Ngộ Không.
Sấm sét khủng khiếp này có thể hủy diệt tất cả, Tôn Ngộ Không lại cứ thản nhiên tiếp nhận, trực tiếp cứng rắn chống lại.
Dướisấm sét khủng khiếp như vậy, Tôn Ngộ Không không ngờ hoàn hảo không tổn hao gì, một đám thần tiên phía xa nhìn thấy vậy đều trợn mắt há hốc mồm.
Càng làm cho người ta sợ hãi chính làkhông chỉ có như vậy, sấm sét màu đỏ như máu này hình như còn bị Tôn Ngộ Không hấp thu.
- Không tốt, yêu hầu đang cắn nuốt sấm sét, rèn luyện thể phách.
Một thần tiên kinh hoảng nói.
- Tề Thiên Đại Thánh vốn chính là Bất Diệt Kim Thân, lại để cho hắn rèn luyện thể phách, chẳng phải là thật sự không giết chết được sao?
- Nhất định phải ngăn cản hắn!
Một đám thần tiên khẩn trương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.