- Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo...
Trong lúc bất chợt, Thiên Đình chấn động, có ánh sáng màu trắng bạc phóng ra, vô số lưu quang từ tám phương của Thiên Đình bay tới, tập trung ở trên không trung.
Những lưu quang này hóa thành vô số thiên binh thiên tướng, vừa nhìn qua vô biên vô hạn, sợ rằng vượt qua trăm vạn người.
- Thiên binh thiên tướng nghe lệnh, phá hủy lôi vân, ngăn cản yêu hầu độ kiếp!
Giọng nói uy nghiêm của Ngọc Đế truyền khắp Thiên Đình.
- Vâng!
- Vâng!
- Vâng!
Ba lần trả lời, trăm miệng một lời, chỉnh tề đồng nhất, sóng âm mênh mông cuồn cuộn vang vọng tới trăm vạn dặm, vang vọng qua vô số tầng mây.
Tiếng của trăm vạn thiên binh thiên tướng vô cùng bi tráng, thấy chết không sờn.
- Ào ào ào ào...
Trăm vạn thiên binh thiên tướng kết trận, chỉnh tề đồng nhất bay về phía trong phạm vi của lôi kiếp màu đỏ như máu.
Một phần trực tiếp bay vào bên trong lôi vân, một phần khác lại chống đỡ thiên uykhủng khiếp, bay về phía Tôn Ngộ Không ở phía dưới của vòng xoáy lôi vân.
- Ầm ầm ầm...
Lại là một đạo sấm sét khủng khiếp hạ xuống, đánh vào trên người Tôn Ngộ Không, lấy Tôn Ngộ Không làm trung tâm, một sóng khí khủng khiếp cuốn ra bốn phương tám hướng.
Ngoại trừ viện nhỏ của Tử Lanđược lực lượng không tên bảo vệ, tất cả mọi thứ còn lại đều bị hất bay, quỳnh lâu điện ngọc ban đầu đã biến mất.
- Rắc rắc rắc rắc...
Lôi điện đỏ như máuxuyên qua bên ngoài thân thể của Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579382/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.