Chương trước
Chương sau
- Nói thừa, còn cần ngươi nghe sao?
Thiên Lý Nhãn cho Thuận Phong Nhĩ một cái tát mạnh.
Trong bầu trời xa xăm.
- Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo...
Từng đạo lưu quang từ phía xa bay tới, tiến vào trên tầng mây, hóa thành tám bóng người, không ngờ đó là Thượng Động Bát Tiên, bát tiên đều nhìn từ về phía xa.
- Đại Thánh đang làm cái gì vậy?
- Hắn bị kích thích sao?
Cho dù là bát tiên cũng cảm tahasy hãi hùng khiếp vía, trong lòng đột nhiên cảm thấy khủng hoảng, không áp chế được.
- Vù...
Một đạo tiên quang từ trên tiên đảo bay phía xa bay tới, hóa thành phụ nhânxinh đẹp, phụ nhân này chính là Lê Sơn lão mẫu.
Lê Sơn lão mẫu chấn động nhìn về vòng xoáy lôi vânphía trước này, trong lòng nàng dâng lên từng đợt khủng hoảng.
Cùng lúc đó, Tây Thiên Linh Sơn, Quan Âm Bồ Tát chợt mở mắt.
- A di đà phật.
Giọng nói uy nghiêm của Như Lai Phật Tổ vang lên.
- Hung thần đã sống lại.
Sắc mặt Quan Âm Bồ Tát nghiêm trọng:
- Như Lai ngươi đã làm nhiều chuyện như vậy, không ngờ còn không thể không chế được.
- Đây là chuyện nhất định phải xảy ra trong số mệnh.
Như Lai Phật Tổ nói:
- Đây là kiếp của tam giới, cũng là kiếp của bản thân Ngộ Không.
Xung quanh có rất nhiều phật tăng, thậm chí có Phật tổ, nhưng không có người nào tiếp lời, sắc mặt mỗi người đều nghiêm trọng.
- Như Lai, vì sao?Ngươi rõ ràng có thể ngăn cản trận tai kiếp này.Ta cần phải có lý do.
Quan Âm Bồ Tát có chút tức giận nói.
Như Lai Phật Tổ im lặng một lát, mới thở dài nói:
- Số mệnh đã định, không có cách nào ngăn cản, cho dù ta ngăn cản lần này, tiếp theo vẫn sẽ xuất hiện, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Quan Âm Bồ Tát nhất thời kinh sợ, hít sâu một hơi, mới hỏi:
- Lẽ nào lại không có biện pháp nào sao?
- Có, trừ khi hóa giải được ý chí của hung thần.
Như Lai Phật Tổ thở dài nói:
- Ý chí của hung thần bất tử bất diệt, chỉ cần có một tia huyết mạch vẫn còn bảo tồn hậu thế, sẽ lại có một ngày thức tỉnh. Chỉ có một lần hóa giải mới có khả năng vĩnh viễn ngăn chặn.
- Ý của ngươi là?
Quan Âm Bồ Tát nhất thời kinh sợ.
- Ta quan sát, Kim Thiền Tử hình như đã lĩnh ngộ ra lực ý chí.
Như Lai Phật Tổ nói.
- Hắn sao?
Quan Âm Bồ Tát sửng sốt, nghĩ đến các chỗ cổ quái của Đường Tăng, kinh dị nói:
- Kim Thiền Tử đã không còn là Kim Thiền Tử trước kia nữa.
- Nghìn đời luân hồi, không vào luân hồi. A di đà phật.
Như Lai Phật Tổ nói một câu khiến đầu óc của các phật tăng khác đều mơ hồ, nhưng Quan Âm Bồ Tát lại dường như suy nghĩ tới điều gì.
- Quan Thế Âm.
Bỗng nhiên Như Lai Phật Tổ nói:
- Thức tỉnh bản tôn của ngươi lại, mặt khác, để cho bản tôn của Trấn Nguyên Tử cũng tiến vào tam giới, cố gắng hết sức giảm bớt tổn thất.
- Được.
Quan Âm Bồ Tát gật đầu, sau đó cưỡi bảo tọa hoa sen hóa thành lưu quang bay ra khỏi Tây Thiên Linh Sơn.
...
Bên bờ Thông Thiên Hà.
Nhờ Đường Tăng dùng các loại thiên tài địa bảo trị liệu cho Trư Bát Giới và Ngưu Ma Vương, hai người đã tỉnh lại, tuy rằng còn chưa có khôi phục được thực lực, nhưng bọn họ đã không có gì đáng ngại nữa.
- Con hầu tử đáng chết kia tại sao lại đột nhiên mạnh như vậy? Thiếu chút nữa lấy mạng của lão Ngưu ta.
Ngưu Ma Vương nhớ tới tình huống lúc đó, trong lòng vẫn còn sợ hãi, hắn coi như là thần tiênsiêu cấp rồi, chỉ còn cách ĐạoTổ cảnh có một bước xa.
Nhưng không ngờ hắn lại bị Tôn Ngộ Không một quyền đánh bay, thiếu chút nữa lại đi đời nhà ma, đây là ở dưới tình huống hắn là Thần Ma luyện thể.
Nếu như đổi thành cường giả nửa bước ĐạoTổ, chắc hẳn sẽ bị một quyền kia trực tiếp đánh nổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.