Trong lòng Đường Tăng thoáng động, hỏi:
- Ngộ Không, con biết Quan Âm Bồ Tát bảo con chờ lão sư tới cứu con vào lúc nào?
Đường Tăng càng để ý chuyện này hơn, trái lại chuyện lấy kinh này hình như không phải do những thần phật kia nhất thời cao hứng, giống như là đã vạch kế hoạch từ lâu.
- Sau khi ta bị trấn áp ba trăm năm, Quan Âm Bồ Tát mới xuất hiện, sau đó lão Tôn ta lại đợi hai trăm năm, sư phụ cuối cùng xuất hiện.
Tôn Ngộ Không nói.
- Nói cách khác, hơn hai trăm năm trước, Quan Âm Bồ Tát đã biết có chuyện đi Tây Thiên lấy kinh này sao?
Đường Tăng dường như suy nghĩ tới điều gì, càng cảm giác chuyện đi Tây Thiên lấy kinh này không có đơn giản vẻ bề ngoài.
- Lão Trư ta cũng hơn một trăm năm trước nhận được Quan Âm Bồ Tát chỉ điểm sai lầm, bảo ta ở Cao lão trang chờ sư phụ, sau đó ta thật sự không đợi được, mới ra ngoài giải sầu.
Trư Bát Giới nói.
Đường Tăng gật đầu.
- Sư phụ, nếu như Ngưu Ma Vương cũng giống như lão Tôn ta vậy, được Quan Âm Bồ Tát chỉ điểm, bái ngài làm sư phụ, muốn đi Tây Thiên lấy kinh, ngài tính làm thế nào?
Tôn Ngộ Không hỏi.
- Cái này...
Đường Tăng mỉm cười:
- A di đà phật, lại xem hắn Ngưu Ma Vương có đủ thành tâm hay không.
- A? Thế nào mới tính là thành tâm?
Tôn Ngộ Không hiếu kỳ.
- Vấn đề này, con chắc hẳn nên hỏi tứ sư đệ của con.
Đường Tăng nói.
Tôn Ngộ Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579346/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.