Tuyệt phẩm tiên hiệp - Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Tưởng Mộ Tranh cũng đã biết chuyện này, chuẩn xác mà nói, anh biết còn sớm hơn Lạc Táp vài phút.
Sáng sớm anh đưa cái lá thư tốn mất mấy tiếng đồng hồ để viết kia đến nơi nhận thư từ của đại đội 2.
Lá thư kia, cả chữ lẫn dấu câu cũng chỉ có mười mấy kí tự mà thôi, nhưng tối hôm qua anh viết đến nửa đêm, sau đó viết xong thì lại mất ngủ.
Rạng sáng hai giờ anh mới ngủ thiếp đi một lúc, sáng sớm lại bị sự phấn khích của bản thân đánh thức dậy, còn sớm hơn cả đồng hồ báo thức.
Ngày hôm qua sau khi xử lý xong công việc ở công ty thì anh liền đi mua giấy viết thư. Lượn mấy cái siêu thị cũng không mua được giấy viết thư phù hợp. Sau đó ngẫm lại, loại đồ vật này hẳn là có bán quanh trường trung học.
Kết quả... Không mua được.
Cũng có cửa hàng bán nhưng lại bị phủ đầy bụi bặm, màu sắc cũng không còn đẹp đẽ.
Bà chủ nói với anh ngày nay học sinh chẳng còn mua giấy để viết thư nữa, chỉ một bao giấy viết thư mà một, hai năm vẫn chưa bán hết.
Cuối cùng anh vẫn mua được giấy viết thư in hình hoạt hình lãng mạn tại một cửa tiệm nhỏ ở gần trường tiểu học.
Lúc ấy anh phải hút một điếu thuốc xong rồi mới lên xe rời đi, bởi vì rất buồn bực.
Ngày nay viết thư tình là chuyện học sinh tiểu học mới làm sao?
Sau đó ngẫm lại, hình như cũng chỉ có học sinh tiểu học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-mot-chieu/16423/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.