Dịch Gia Húc vừa tắm ra xong, mái tóc ướt dính vào da cổ và vai. Anh ngồi trên giường, đôi mắt nhìn chằm chằm vào không gian trống trải, nhưng ánh nhìn như mờ mịt, như đang mải mê suy tư về điều gì đó.
Bầu không khí trong phòng vẫn vẹn nguyên, thời tiết vẫn se se lạnh. Cả hai vẫn im lặng, nhưng cảm giác dường như đã êm dịu hơn so với trước đó.
Lục Nghiên tự ngẫm nghĩ, cô đứng bên bệ cửa sổ đôi mắt nhìn về phía xa xăm, những suy tư trong lòng trào dâng. Cố gắng chấn tĩnh bản thân, giữ cho mình không rơi vào tiêu cực.
Khoảng cách thật gần, trái tim cũng thật gần, nhưng sao...cứ có bức tường nào đó ngăn cách lại.
Có phải ...tình không sâu, duyên không đủ?
(...]
Chuyến bay mang mã số 456 vừa hạ cánh xuống sân bay vào giữa đêm khuya, Nam Thành bắt đầu mưa nhỏ. Mộ Kim Thuần cô, một phụ nữ trẻ trung và quyến rũ, kéo chiếc vali nặng kích cỡ ra khỏi máy bay.
Ánh đèn mờ ảo chiếu lên khu vực đỗ máy bay tạo nên bóng đêm rợn tối. Cô mệt mỏi sau chuyến bay dài, nhưng vẫn giữ vững bước chân trên sân bay lạnh giá.
Chiếc vali đầy đặn của cô phản chiếu ánh đèn mờ mịt, tạo ra hình ảnh ẩn hiện đầy bí ẩn trên sàn đỗ máy bay. Mộ Kim Thuần cô nắm chặt tay cầm và bước đi một cách tự tin trong bóng tối, sẵn sàng khám phá những điều mới mẻ và thú vị tại đất nước xa lạ mà cô đang đặt chân đến. D
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623713/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.