Lục Nghiên vừa bước về căn nhà vốn dĩ trước giờ đã lạnh lẽo nay lại càng lạnh lẽo hơn, cả Lục gia đang chìm trong tang thương.
Cô bước từng bước không vững, nhẹ nhàng nhưng không chắc chắn, dường như tim cô đang đau đớn trong cảnh tang thương nát lòng. Trước mặt cô là những người thân trong gia đình, dì Yến Trang đang khóc nghẹn, sướt mướt trước sự ra đi đột ngột của con trai. (2)
Cả Lục gia lúc này điều chìm trong biển tang. (2
Không khí trong nhà lúc này chỉ toàn đầy nước mắt và nỗi buồn, bao phủ từng góc nhỏ. Tiếng khóc thương xót vẫn vẹn vẹn lan tỏa bên tai, làm không khí trở nên nặng nề và đau lòng hơn.
Thường ngày nơi này vắng vẻ, nay lại đông đúc và toàn những khuôn mặt buồn bã tiếc nuối. (1
Trong tang lễ mịt mù khói nhang, tiếng chuông rền vang nỗi buồn sâu thẳm, âm nhạc ngậm ngùi rơi như làn mưa mùa hạ.
Khóc! Chỉ biết khóc tiếc nuối mà thôi, Lục Nam quá nhỏ, nay lại mất đột ngột như vậy, người làm cha làm mẹ như ông bà Lục thì còn làm được gì cuối cùng ngoài việc ngồi khóc bất lực đây.
Lục Nghiên, Dịch Gia Húc cũng vậy, hai người về đến chỉ nhìn thấy được một màng tang thương trong nhà.
Lục Nghiên cô đứng không vững phải dựa cả người vào anh để không bị ngã. Nước mắt không hẹn mà lăn dài trên má, ánh mắt đau thương, miệng cất lời trách móc: (2
"Nam!..Sao em bỏ chị hả Nam? Không phải em từng nói ...sau này em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623701/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.