Lục gia.
Căn phòng trải dài trước mắt là một không gian tối đen, không một chút dấu vết của sắc màu nào. Đèn mờ từ bóng đèn treo trần phòng phát ra ánh sáng nhạt nhòa, bầu không khí u ám và ảm đạm, để lại sự tĩnh lặng và cô đơn.
Cảm giác không gian bao phủ bởi màu đen làm cho căn phòng trở nên khép kín và đầy bí ẩn.
Bức tường trắng sáng phản chiếu ánh sáng đồng đều, một diện mạo đơn điệu và lạnh lẽo. Mọi vật dụng trong phòng - từ bàn ghế đến tủ sách, dường như mất hút trong sự tối tăm của không gian. Không có một chút sắc màu nào vươn lên, mọi thứ đều rơi vào bóng tối không gian. C
Tiếng bước chân rơi nhẹ nhàng lên sàn gỗ, tạo ra âm thanh vang vọng và lạch cạch trong căn phòng tối đen.
Không có hơi ấm, không có sự sống động, chỉ còn là hình ảnh trống rỗng và cô đơn. Mỗi góc phòng đều phát ra một cảm giác khó chịu, khiến người ở trong đó cảm thấy lạ lẫm và xa lánh. (
Lục Nam hoảng sợ và lách mình trốn trong một căn phòng nào đó, cậu sợ hãi đến mức cả khuôn mặt lúc này lấm lem toàn là nước mắt mặn chát.
(21
Cậu vừa mơ thấy một cơn ác mộng khủng khiếp, cơn ác mộng rất chân thật, một nỗi sợ hãi bao lấy tâm trí cậu, phải! phải! cậu đã mơ thấy một bóng người xa lạ, khuôn mặt người kia đầy vẻ tàn ác, họ cầm dao! tiến đến bên cạnh chị ba của cậu. Máu! máu nhiều lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623700/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.