Quả thật là không cần mặt mũi.
Minh Hạnh đã sớm nghĩ, lời anh nói ra chẳng có gì nghiêm túc cả.
Cô cũng không nói thêm nữa, nhấc chân muốn tiếp tục đi về phía trước.
“Đi đâu đấy?” Trình Phóng lên tiếng hỏi cô.
“Làm cho cậu một bản kế hoạch mới.” Minh Hạnh cầm ra một bảng biểu mới làm: “Tiến độ học của cậu chắc là cần phải điều chỉnh.”
Nếu có tiến bộ thì phải không ngừng thử nghiệm.
Minh Hạnh ngồi xuống sofa, bảng biểu đặt trên bàn trà, nghiêm túc giải thích cho Trình Phóng từng tờ một.
Sau khi nói xong, cô ngừng lại một chút.
“Có phải nhiệm vụ có hơi nặng quá không?” Minh Hạnh do dự hỏi, cô lưỡng lự nói: “Cái này sẽ mệt quá đúng không…”
Ngày trước cô thi đại học cũng không giống thế này.
“Ông đây làm được.” Trình Phóng không chút do dự đáp lại.
“Minh Hạnh đã nói thì ông đây nguyện lên núi đao xuống biển lửa.”
Nói thì cũng khá có chuyện đấy.
Trình Phóng cũng không có khái niệm gì với mấy cái này.
Thật ra, so với cái gọi là học tập mệt mỏi, những ngày trước đây của anh còn mệt hơn rất nhiều.
Thế này thật sự cảm thấy thế này cũng không có gì.
Hơn nữa khi người ta có động lực, toàn bộ tương lai đều tươi sáng.
“Được, vậy cậu cố lên.” Minh Hạnh xoay hướng về phía anh, đang ngồi đối diện anh, cô khẽ cười nói: “Bài thi sau phải được trên sáu trăm điểm, phải đứng trong top mười của khối.”
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly/2735935/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.