Đến tháng chín, Minh Hạnh cũng đã khai giảng.
Bài vở chuyên ngành của cô trước giờ không nhiều, đến năm ba cũng vẫn như cũ.
So với chuyện học hành của mình, cô quan tâm đến thành tích của Trình Phóng hơn.
Sau khi nhập học bắt đầu thi thử lần thứ nhất, trường học lại sắp xếp thêm hai bài thi nhỏ, hai lần thi này kết quả cũng không khác biệt lắm.
Suýt chút nữa đến sáu trăm điểm.
Hình như đã bước vào giai đoạn cổ chai, không có cách nào tiến thêm một bước.
Vì vậy, Minh Hạnh đặc biệt mang bài thi sau hai lần thi của anh đến, để Lộ Tuyển và Nhậm Kiều Kiều giúp cô phân tích.
Đêm qua Nhậm Kiều Kiều vừa tham gia một bữa tiệc tối, rất muộn mới về nhà, ngủ chưa được mấy tiếng lại bị Minh Hạnh đánh thức.
Bây giờ cô đang khoanh chân ngồi trên sofa, mệt mỏi buồn ngủ.
Lộ Tuyển ngồi đối diện với các cô.
Ngồi cách cô xa nhất.
Minh Hạnh trải đề thi trên bàn, đánh dấu rõ ràng từng kết quả.
“Điểm số môn văn luôn thấp nhất, khoảng 100 điểm, có một lần còn chỉ có hơn 90 điểm.”
“Tiếng anh và toán cũng luôn đảo đi đảo lại khoảng 110 điểm.”
Chỉ có môn khoa học tổng học luôn rất tốt, lần nào cũng đứng nhất trong trường.
Chắc là rất khó để tăng thêm.
“Tớ biết rồi, kiến thức cơ bản rất kém, môn chính không thể bắt kịp trong thời gian ngắn như vậy, nhưng ít nhất có thể cải thiện 10 đến 20 điểm mỗi môn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly/2735937/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.