Minh Hạnh gần đến ngày tốt nghiệp đã ký hợp đồng với một công ty nước ngoài.
Cô có nền tảng tốt, năng lực chuyên môn mạnh, từ năm ba đã làm qua phiên dịch viên cùng cô giáo, nhận được rất nhiều lời khen.
Trước đó đã cân nhắc học nghiên cứu sinh, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn chọn đi làm.
Bởi vì cô cảm thấy hiện giờ trạng thái như này rất rốt, nếu có thời gian cô vẫn muốn tiếp tục đi dạy học tình nguyện.
Cuộc sống mình cảm thấy tốt là làm những việc mình thích, sống vui vẻ là được.
Minh Hạnh chính là nghĩ như vậy.
Đồng thời Trình Phóng đã nhận được hũ vàng đầu tiên trong cuộc đời.
Anh nhận học bổng tám nghìn tệ, lại thêm tiền thù lao tham gia nghiên cứu bên khoa vật lý, toàn bộ anh đều dùng vào đầu tư cổ phiếu.
Tác phong làm việc của Trình Phóng rất táo bạo, dám mạo hiểm cũng dám dấn thân vào vòng xoáy, bản thân im ỉm không hé răng một lời lại thu tiền về, cuối cùng thu về một khoản lãi ròng nhỏ mười nghìn tệ.
Đặt vào một người bình thường có lẽ sẽ muốn tiết kiệm tiền hoặc mua chút gì đó, nhưng Trình Phóng lại cầm số tiền này, anh muốn mở công ty.
Anh biết chỗ này không đủ, còn lâu mới đủ, ít nhất cần tăng gấp mười lần mới có đủ vốn để bắt đầu.
Nhưng con người nếu không nghĩ cách để bắt đầu, vậy thì cả đời sẽ không có cơ hội nào.
Một số chuyện một mình không làm được, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly/2735684/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.