Lúc Trình Phóng đến nhà họ Minh thì đã tám giờ tối.
Đêm nay là giao thừa, ông bà nội đều ở đây, một nhà cùng nhau làm cơm, bận đến hoa mắt.
Trong nhà có thói quen canh đêm, vì vậy tối nay cũng sẽ ăn muộn một chút, khoảng gần chín giờ.
Minh Hạnh nhận được tin nhắn Trình Phóng gửi, cô đứng bên cửa sổ nhìn, sau đó quay người ra cửa.
“Bà nội, Trình Phóng đến rồi, con đi đón anh ấy!”
Minh Hạnh nói với bà nội rồi nhanh chóng ra ngoài.
Sau khi xuống cầu thang liền chạy trên đường, nhìn thấy Trình Phóng, vẻ tươi cười trên mặt không ngừng hiện lên.
Đến trước mặt anh, ngẩng đầu nhìn anh, từ ánh mắt đầu tiên liền phát hiện, sắc mặt anh không tốt lắm.
“Có phải không thoải mái không?” Minh Hạnh lo lắng.
Trong tay Trình Phóng xách một túi đồ lớn, là mua quà cho người nhà họ Minh, anh mặc trên người áo khoác đen, tràn đầy khí chất.
Đẹp đến mức khiến người ta không rời mắt.
“Chỉ là có chút lo lắng.” Trình Phóng liếm khóe miệng, chỉ cảm thấy tim sắp nhảy lên đến cổ họng, anh hỏi Minh Hạnh: “Anh mặc như này có đẹp không?”
Vốn dĩ muốn mặc vest, sau đó nghĩ lại, rõ ràng cũng quá giả dối.
Cũng không phải tư bản, không giả được kẻ lắm tiền.
“Đẹp.” Minh Hạnh tán đồng gật đầu, khen anh: “Rất đẹp.”
Thật sự rất đẹp, cô không lừa người.
“Anh chỉ cần ở đây ngồi ngoan ngoãn, bố mẹ em sẽ không làm khó anh đâu.” Minh Hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly/2735682/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.