*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
EDITOR: LAM 
Du Trọng Hạ bối rối quá chừng, Du Quý Dương mù rồi hay gì, nó thật sự thích ông già Phí Tân này hả? 
Vừa khéo giờ nghỉ trưa, Du Quý Dương nhắn cho cậu một cái tin, nói mình nhận được mũ rồi. 
Du Quý Dương:【Cảm ơn anh hai, nhưng mà lần sau ngàn vạn lần đừng mua đồ cho em nữa.】 
Du Trọng Hạ: 【Vết thương của mày thế nào rồi? Có ảnh hưởng đến việc học hành không?】 
Du Quý Dương: 【Tốt lắm, không ảnh hưởng.】 
Du Trọng Hạ: 【Vạn Bằng Điểu chuyển trường rồi.】 
Đầu bên kia báo Du Quý Dương đang nhập văn bản, một lúc lâu sau mới trả lời lại hai chữ: 【Đã biết.】 
Du Trọng Hạ: 【Hai đứa tụi bây như vậy tức là chia tay rồi?】 
Du Quý Dương: 【Ừ.】 
Du Trọng Hạ: 【Chia tay thì tốt, làm biến thái sẽ không có tương lai.】 
Du Quý Dương nhắn lại một câu: 【Chuyện này không có gì là biến thái hết.】 
Vài giây sau Du Quý Dương rút lại tin nhắn. 
Cậu nghĩ thầm, em trai mình rút lại đúng lúc đấy, một kẻ ghê sợ đồng tính luyến ái như cậu thật sự không muốn đôi co nhiều với nó. 
Du Trọng Hạ bổ sung thêm: 【Trước khi đi thằng Điểu có bảo với tao, mày có nói với nó là mày có người trong lòng rồi, thật hay giả đấy?】 
Du Quý Dương: 【Hai người làm lành rồi?】 
Du Trọng Hạ: 【Không tính.】 
Du Quý Dương: 【Cậu ấy tốt lắm, là em có lỗi với cậu ấy.】 
Du Trọng Hạ: 【Mày được lắm, thẻ người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-luc-xuan-den-toi-nho-nguoi/199014/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.