*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
EDITOR: LAM 
Lúc Phí Tân về đến căn hộ, bố mẹ của hắn cũng đã có mặt ở nhà. 
Phí Văn Khiêm bưng dĩa trái cây mới vừa gọt xong bắt chuyện với hắn, bảo hắn rửa tay rồi đến ăn. Hắn rửa sạch tay, từ trong buồng tắm bước ra, Tân Lệ Bình vừa ăn hoa quả vừa giơ ngón tay chỉ về phía ghế sô pha, bà cười nói, “Thầy Phí, học trò của con tới trả lại quần áo cho con kìa.” 
Phí Tân gần như đã quên bén luôn chuyện này, hắn cầm lấy cái bọc to nằm trên ghế, bên trong quả nhiên là chiếc áo phông mà hắn đã cho “Du Trọng Hạ” mượn trong dịp nghỉ hè khi ấy, giặt rất sạch sẽ, xếp đến vô cùng gọn gàng, còn thả thêm một miếng ghi chú kèm theo, mặt trên là một dòng chữ viết cực kì chỉnh tề, tỉ mỉ: 【Thầy ơi, em đã quyết định về sau phải đi con đường như thế nào rồi, cảm ơn thầy, chúc thầy viên mãn.】 
Cái chữ viết thế này chẳng phải rất đẹp mắt ư? Thế quái nào bài tập lại viết loạn thành một đống vậy? Với cả quyết định cái gì? Những lời kia là sao? Cái con người thích làm cái gì thì làm cái ấy này. 
Lúc trước Tân Lệ Bình có nghe Phí Tân kể về việc xảy ra trong kỳ nghỉ hè, bà nói, “Cậu học trò này của con dáng vẻ ưa nhìn lắm đó, chẳng qua có chút hơi thẹn thùng thôi, mẹ nói con sắp trở lại rồi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-luc-xuan-den-toi-nho-nguoi/199013/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.