Lãnh Tử Mặc cười to, còn tưởng rằng có chuyện gì làm cho cô có vẻ mặt nghiêm túc như vậy.
“Rất buồn cười sao?” Lạc Tiểu Thiến nhíu mi.
“Không có.” Lãnh Tử Mặc dừng cười, “Chẳng qua là anh cảm thấy chúng đang trong mối quan hệ yêu đương rồi.”
Nhiều ngày như vậy, chẳng lẽ anh nói chuyện làm ăn với cô sao?
“Nhưng là chúng ta cũng chưa có hẹn hò qua?” Lạc Tiểu Thiến có chút ủy khuất.
Trong ấn tượng, anh cùng cô trừ đi ăn cơm chung cũng không có đi đâu khác, vậy làm sao xem như yêu đương?
Nhìn cô có dáng vẻ ủy khuất, ngữ khí của anh cũng trở nên nghiêm túc, “Được, vậy em nghĩ như thế nào?”
“Này…” Lạc Tiểu Thiến nghẹn lời, cho tới bây giờ, cô còn chưa nghĩ tới,“Ít nhất, chúng ta vẫn không thể ở cùng một chỗ, không bằng…” Cô cẩnthận nhìn sắc mặt của anh, “Trước hết em dọn ra ngoài ở?”
”Không được!” Lãnh Tử Mặc lập tức cự tuyệt.
Cô ngu ngốc chậm hiểu như vậy, ai dám cam đoan cô ở một mình không xảy ra chuyện gì.
Lạc Tiểu Thiến không vui quát nhẹ, “Vì sao không được, nam nữ yêu nhauluôn cần bình đẳng, hiện tại chúng ta không phải là quan hệ hợp đồngsao?”
Chú ý tới ngữ khí của mình không khống chế được, cô lại vội vàng nghĩ muốn xin lỗi, “Đúng…”
“Anh dọn ra ngoài.” Lãnh Tử Mặc mở miệng nói trước nàng một bước, “Một mình em ở nơi nay không sao chứ?”
Lạc Tiểu Thiến làm sao không biết xấu hổ, “Vậy còn anh?”
Đây chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278159/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.