Không để cho cô kịp nghĩ rõ ràng, nụ hôn của anh đã rơi xuống.
Hơi thở mạnh mẽ của anh ép tới, đôi môi nóng bỏng che lên môi cô, đầulưỡi không khách khí công phá răng môi của cô, đánh thẳng vào thành trì, tận tình công thành đoạt đất.
Lạc Tiểu Thiến không có cách nào suy nghĩ, dưới nụ hôn nóng bỏng của anh cả người cũng nóng lên.
Không khí hoàn toàn bị anh cướp đi, cô gần như không thể thở nổi.
Nụ hôn kia không biết kéo dài bao lâu, dường như rất ngắn cũng dường như rất dài, ngay tại lúc cô cảm thấy mình sắp hít thở không được… anh mớibằng lòng buông tha cho môi của cô, chuyển hôn xuống xương quai xanh.
”Chờ một chút!”
Lạc Tiểu Thiến thở dồn dập mở miệng, ngay khi cất tiếng đầu tiên cô liền phát hiện thanh âm của mình có chút khàn khàn kỳ quái, giống như đâykhông phải là giọng nói của cô.
”Sao vậy?”
Lãnh Tử Mặc nhẹ giọng hỏi, lại vẫn không buông tha cần cổ của cổ, từngnụ hôn vẫn cứ rơi xuống, bàn tay cũng thuần thục cởi nút áo của cô.
”Yêu nhau không phải hẹn hò trước sao?”
Nam nữ kết giao, không phải là trước đó bắt đầu hẹn hò, sau đó nắm tay, hôn môi, cuối cùng mới là đến trên giường à?
”Em có rảnh không?”
Hắn cúi hôn lỗ tai của cô rồi hỏi.
”Hả?”
Toàn thân nhột, cô khẽ cong người lui thân, có chút không rõ hắn vì sao hỏi cái này.
Lãnh Tử Mặc ngẩng mặt lên, gần trong gang tấc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278160/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.