Lạc Tiểu Thiến lúc này đang vô cùng khẩn trương, cô vốn nghĩ muốn từ tháiđộ của anh nhìn ra được chút manh mối, nhưng đối phương vẫn thực bìnhtĩnh hoàn toàn ngoài dự liệu của cô.
Cắn cắn môi, ngón tay nắm chặt ga giường, rốt cuộc vẫn phải mở miệng.
“Cái tin scandal đó… Không phải là thật, em chỉ muốn đên đó lấy bức ảnh. Ngày đó tới khách sạn, lúc trở về bức ảnh rơi ra thì bị anh ta nhặtđược!
Tất cả sự việc kể ra thực trùng hợp, nghe như tiểu thuyết mạng đang thịnh hành
Lạc Tiểu Thiến lặng lẽ nhìn thoáng qua Lãnh Tử Mặc, thấy đối phương vẫnbình tĩnh như trước, cũng không hoài nghi cô, ngược lại giống như đangchờ cô nói tiếp.
“Sau đó anh ta nói muốn đem bức ảnh trả lại cho em, em đi gặp anh ta,lúc đó không cẩn thận bị ngã thì có đưa tay ra đỡ một chút.” Cô ngướcđôi mắt ngập nước nhìn đầy mong chờ về phía Lãnh Tử Mặc.
“Anh có tin em không?”
“Anh tin!” Lãnh Tử Mặc đơn giản nhả ra hai chữ.
Anh nói anh tin tưởng cô!
Anh nói tin tưởng cô đơn giản như vậy!?
Lạc Tiểu Thiến hai mắt trừng thật lớn nhìn anh!
“Bất quá…” Đáy mắt Lãnh Tử Mặc dâng lên chút tiếu ý “Em nợ anh ta một bữa cơm là sao thê?”
“Bởi vì ngày đó cùng nhau ăn cơm là anh ta đề xuất, em muốn đưa trảtiền, nhưng anh ta không nhận, cho nên…” Lạc Tiểu Thiến cảm giác tronggiọng nói của Lãnh Tử Mặc ẩn chứa tức giận, khiến cô nói cũng có chútthấp thỏm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278110/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.