Tiêu Dương xoay người đi về hướng cửa phòng, Lãnh Tử Mặc liền đưa tay sờ sờ mái đầu nhỏ của Lạc Tiểu Thiến có chút lo lắng không rõ tình huốngcủa cô.
“Đừng lo lắng, anh sẽ trở lại mau thôi.”
Nhìn hai người đàn ông một trước một sau đi ra ngoài, cô vô lực nằm xuống giường không biết ra làm sao!
Cô vậy mà lại có vận đào ho như thế, một lúc liền trêu chọc phải hai vị cực phẩm nam nhân?
…
Ngoài phòng bệnh.
Tiêu Dương trực tiếp đi tới cuối phòng nghỉ, ngồi xuống ghế salon. LãnhTử Mặc cùng đi theo tới ngồi, hai người ngồi đối diện nhau.
“Cậu muốn nói chuyện gì?”
Lãnh Tử Mặc hai tay khoác lên lưng ghế salon, lưng ưỡn thẳng tắp, ngữ khí cũng toát lên vẻ lạnh lùng.
Trên thực tế, Lạc Tiểu Thiến vẫn không hiểu rõ Lãnh Tử Mặc cho lắm.
Tính tình của Lãnh Tử Mặc, trước sự việc càng nghiêm trọng ngược lạicàng bình tĩnh. Giống như lần trước nghe cô gặp chuyện không may, đanglái xe tới bên cô giống như người điên, vẫn bình tĩnh an ủi chỉ đạo côtrong hoàn cảnh khó khăn tìm đường sống. Hơn nữa có thể lái xe trongkhoảng thời gian ngắn nhất, nghĩ ra cách cứu cô nhanh nhất!
Vẻ bình tình hiện giờ của anh, cho biết đối thủ lần này của anh rất quan trọng.
Cũng chính giờ phút này, anh đang mặt đối mặt với Tiêu Dương.
“Chúng ta tựa hồ có không ít đề tài cần bàn bạc, bất quá không sao, hôm nay tôi chỉ muốn nói tới sự việc của Lạc Tiểu Thiến?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278109/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.