“Tôi không phải không quan tâm đến cuộc thi, tôi thật sự là do tìnhhuống bắt buộc!” Lạc Tiểu Thiến ngẩng mặt lên, đối diện với ánh mắt củaLâm Lạc Thi, trong giọng nói đã không còn sự nhượng bộ trước đó, “Đếntrễ là lỗi của tôi, tôi sẵn lòng chịu phạt, nhưng mà tổng giám đốc Lâm,cô không có tư cách không cho tôi tham gia thi đấu!”
Cô cho tới giờ cũng không phải người thật sự yếu đuối, chỉ có điều cô không muốn rước lấy phiền phức mà thôi.
Đối phương thách thức giới hạn của cô, tinh thần phản kháng của cô sẽ lập tức bộc phát.
Vì tham gia cuộc thi này, cô đã phải trả giá bao nhiêu, mấy ngày nay vìvòng bán kết, cô luyện tập không quản ngày đêm, đã nỗ lực biết dườngnào?
Dựa vào cái gì, Lâm Lạc Thi không cho cô thi đấu.
”Ai nói tôi không có tư cách?” Lâm Lạc Thi lạnh giọng hỏi lại.
”Tôi!”
Chỉ đơn giản một chữ, lại lộ ra khí thế mạnh mẽ kiên định khiến người khác không thể nghi ngờ.
Lâm Lạc Thi xoay sang đầu tiên, nhìn về hướng tiếng nói truyền đến, muốn xem xem lá gan ai lớn đến mức dám nói như vậy với mình, những ngườikhác cũng đồng loạt dời ánh mắt, nhìn về phía người tới.
Chỉ riêng Lạc Tiểu Thiến là đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích.
Vì cô không cần quay đầu lại, cũng biết người đến là ai, tuy rằng anhchỉ nói một chữ, cô cũng đã nhận ra anh ------ Lãnh Tử Mặc.
Lãnh Tử Mặc một tay bỏ trong túi quần, không nhanh không chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3277995/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.