Chỉ thấy phía trong là tầng tầng khói độc màu xanh bay lượn lờ, nó được trộn lẫn bên trong sương mù vô cùng kín đáo, nếu không chú ý sẽ rất khó phát hiện mà bị trúng độc thân vong Bất quá có Long Nhãn Triệu Minh cũng chẳng khó gì phát hiện ra chúng, hắn lấy ra hai viên giải độc đan mà Nguyệt Thiền chuẩn bị, hắn một viên bỏ vào miệng, một viên đưa cho Yến Như Sương " Sự phụ! Phía trong có độc! Nàng á lộn Người mau đem nó uống vào tránh để bị trúng độc thì lúc đó phiền phức lắm" Nghe hắn nói vậy, Yến Như Sương ngạc nhiên hỏi " Ngươi có thể nhìn thấy xuyên qua lớp sương mù" Triệu Minh gật đầu xác nhận "Uhm, vậy chúng ta đi thôi" Yến Như Sương nhẹ nhàng đáp, nàng cảm thấy bản thân mất mặt đủ rồi nên không muốn hỏi thêm hắn bất cứ thứ gì nữa Cả hay người cùng nhau tiến vào Hãm Sơn Tuyệt địa, sau khi đi qua khu vực khói độc này, thì Triệu Minh cùng Yến Như Sương lại gặp những loài ma thú biến dị nơi đây. Mặc dù bọn chúng mạnh hơn ma thú thông thường không ít, nhưng cũng bị Yến Như Sương một đường xử đẹp. Triệu Minh cũng không dành giết bọn chúng với nàng làm gì, mà để chúng trở thành công cụ cho nàng phát tiết. Còn việc tìm hai thanh kiếm, Triệu Minh chọn lựa tìm Hãm tiên kiếm trước, cũng chẳng có lý do gì cho sự lựa chọn này cả mà là do hắn chọn thí đại thôi, Triệu Minh cùng Yến Như Sương theo như những gì Tiên Tri Thuật chỉ dẫn hướng về phía Đông mà đi. Trên đường đi thì sư đồ Triệu Minh không bị bất cứ thứ gì cản trở, vì thế sư đồ hai người cứ thuận bườm xuôi gió mà tìm đến nơi toạ lạc của Hãm Tiên Kiếm một cách dễ dàng. Đến nơi cả hai người vô cùng phấn khởi vì hình ảnh của Hãm Tiên Kiếm đã hiện ra trước mắt họ Hãm Tiên Kiếm nằm ở phía sau một đầm lầy cực kì rộng lớn, hai bên của đầm lầy này thì toàn là tre nứa, lao sậy các loại vây quanh. Mà khi thấy được Hãm Thiên Kiếm, Yến Như Sương rất ư là mừng rỡ
" Tiểu Minh! Ngươi ở đây canh giữ, để vi sư đi lấy Hãm Tiên Kiếm về cho ngươi" Triệu Minh lúc này hắn đang quan sát quang cảnh xung quanh, hắn cảm thấy có gì không đúng, đang suy nghĩ xem không đúng ở chỗ nào thì nghe lời này của Yến Như Sương. Triệu Minh chưa kịp mở miệng ngăn cản thì phía sau lưng Yến Như Sương đã xuất hiện một đôi cánh màu xanh lục, nàng lấy đà hướng phía Hãm Thiên Kiếm mà phóng đi thì không ngờ rằng không bay được nên đã từ trên cao bắt đầu rơi xuống Dưới bùng lầy lúc này, một con mắt đang nhắm của Hoàng Kim Ngạc Ngư đột nhiên mở ra, nó nhìn lên bầu trời sau đó nhẹ nhàng há cái miệng dài thòn cùng với hàm răng sắc nhọn mình ra mà chờ đợi. Chỉ cần Yến Như Sương rơi xuống là nó đã có một bữa ăn sáng đầy đủ chất dinh dưỡng mà không cần tốn một sức lực nào. Khi Yến Như Sương tưởng chừng đã rơi vào miệng Hoàng Kim Ngạc Ngư thì biến cố đột nhiên xảy ra. Triệu Minh đã vận dụng ngự kiếm thuật chỉ có mình hắn mới có, ngự thanh Tru Tiên Kiếm đến đặt dọc theo cái hàm Hoàng Kim Ngạc Ngư đang há, khiến nó không tày nào táp xuống được, nếu nó miễn cưỡng táp xuống là coi như thanh Tru Tiên Kiếm của Triệu Minh sẽ đâm vào não mà lấy luôn mạng nó. Nhờ thế mà Yến Như Sương khi rơi xuống có thể dễ dàng đạp lên cái mỏ Hoàng Kim Ngạc Ngư mà bay trở về Lúc này sắc mặt nàng đã tái nhợt, trên gương mặt đã lấm tấm vài giọt mồ hôi làm ướt đi vài cọng tóc mai của nàng. Vì trên không trung không có điểm tựa, nên nàng chẳng thi triển được chiêu gì để đối phó được, khi nàng tưởng là mình đã mất mạng rồi thì nhờ Triệu Minh lanh trí mà tính mạnh nàng được lụm trở lại " Tiểu Minh! Cảm ơn ngươi, là vi sư bất cẩn, khiến ngươi chê cười rồi" Yến Như Sương ngượng ngùng nói, nàng lần trước đã quê độ chap một rồi, tưởng lần này gỡ gạt lại, ai dè lại quê tiếp chap hai, thiệt là lúc này nàng như muốn tìm một cái lỗ thật to để mà chui vào cho đỡ nhụt chứ " Thôi vầy đi, từ bây giờ trở đi, Vi sư chỉ phụ trách đi theo bảo vệ ngươi thôi, còn có chuyện gì ngươi cần thì chỉ việc lên tiếng là vi sư sẽ giúp " Yến Như Sương xoay đầu qua chỗ khác tránh ánh mắt của Triệu Minh rồi nói, nàng không biết lúc này hai tay nàng đã vô tình đem mép áo của mình mà xiết như muốn rách ra luôn rồi. Thấy cảnh này, Triệu Minh chỉ biết cười khổ, hắn bây giờ cũng không biết làm sao để nàng bớt xấu hổ bây giờ. Ngươi ba lần bảy lượt muốn trước đồ đệ mình mà thể hiện, nhưng hết lần này đến lần khác đều tạch, thử hỏi xem ngươi không xấu hổ sao cho được Triệu Minh lấy một hòn đá lớn hướng phía đầm lầy mà ném xuống Trong một khoảnh khắc, một cảnh tượng khiến hắn phải sởn da gà hiện ra. Hàng ngàn hàng vạn đôi mắt đỏ ngầu mở ra, đông nghẹt, đông nghịt, nó lút nha, lút nhút, trong tởm ghê hồn. Hàng vạn con Hoàng Kim Ngạc Ngư như muốn lắp kín cả bãi đầm lầy, chúng không ngừng di chuyển làm cho đâu đâu cũng thấy bóng dáng của Hoàng Kim Ngạc Ngư cả.
Đến lúc này Triệu Minh đã biết được đều gì không đúng rồi. Cả đường hắn đến đây điều không có gì trở ngại, mà Hãm Thiên Kiếm lại để giữa thanh thiên bạch nhật như vậy mà không sợ bị người ta đoạt mất lí do hoá ra là như vậy. Thử hỏi phía trước ngươi là đám bùng lầy trải dài vạn dặm trong đó lại có tới hàng ngàn hàng vạn con Hoàng Kim Ngạc Ngư, phía trên lại cấm ngươi phi hành, ngươi lấy Hãm Thiên Kiếm bằng đường nào được Triệu Minh xoay người sang nhìn Yến Như Sương, chỉ thấy nàng cười gượng gạo là hắn biết nàng cũng bó tay rồi. Hai người suy nghĩ cả buổi để tìm cách qua bên kia, nhưng tất cả đều vô dụng. Đến khi cả hai bên đều gần như nản chí định bỏ cuộc thì vô tình Triệu Minh phát hiện phía giữa đầm lầy có một viên ngọc màu kim sắc đang treo lơ lững, mà bảo vệ viên ngọc này là một đầu Cửu Giai Hoàng Kim Ngạc Ngư nhưng có vẻ linh trí nó không tốt cho lắm. Phía bên này Triệu Minh và Yến Như Sương làm ra dộng tĩnh lớn như vậy mà nó chẳng quan tâm gì cả, chỉ ở đó mà ngủ say như chết Bỗng nhiên lúc này âm thanh kích động của Lisa vang lên " Ký chủ đó là hồn ngọc, là hồn ngọc đó. Là đồ tốt mau lấy" " Hồn ngọc? Nó là thứ gì vậy sao ta chưa từng nghe bao giờ?" Triệu Minh khó hiểu hỏi " Ký chủ không biết là phải, bởi vì cách sử dụng hồn ngọc này được Bách Việt Tộc giữ vô cùng bí mật, chỉ có tộc trưởng mỗi đời mới có thể biết được và nghiêm cấm hắn tiết lộ cho người khác, kể cả con cái, người thân của hắn cũng vậy" Lisa phấn khích giải thích Triệu minh lúc này cảm thấy vô cùng hứng thú với món đồ chơi này. Thứ mà có thể để Bách Việt Tộc hùng mạnh năm đó giữ kín như thế thì chắc chắc là thứ vô cùng tốt " Vậy hồn ngọc này có công dụng gì" Triệu Minh nôn nóng hỏi Thấy Triệu Minh như vậy Lisa cười đáp " Hồn ngọc là tinh hoa của linh thú sao khi chết quy về, trải qua thời gian vô cùng dài thì những tinh hoa đó mới hoá thành hồn ngọc. Hồn ngọc có tác dụng giống như hổ phù trong quân đội vậy. Vì thế người có được hồn ngọc của bất kỳ loài yêu thú nào đều sẽ trở thành quân vương của loài đó, họ có quyền quyết định tương lai cũng như sinh mệnh của bất cứ thành viên cá thể nào của linh thú đó, cho dù là mạnh hay yếu. Ngoài ra hồn ngọc còn có một tác dụng rất lớn nữa đó là vật vô cùng trọng yếu để thi triển công pháp tối cao của Bách Việt Tộc, mà công pháp này nó có tên là Bách Thú Triệu Sinh Thuật"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]