" Tại hạ Thái tử Bắc Việt, không biết các vị hà cớ gì cản đường"
Ba kẻ đứng cản đường Nguyễn Trọng không ai khác chính là Cố Trường Hận và hai thúc thúc của hắn
" Thái Tử Bắc Việt! " Cố Trường Hận tỏ ra khiếp sợ, sau đó hắn quay sang trung niên bạch y hỏi
" Bạch thúc, Thái Tử Bắc Việt đáng sợ lắm sao?"
" Ha ha! Sợ! Đáng sợ đến mức phải giết đi cho đỡ sợ a" Bạch y trung niên cười gian ác đáp
" Bạch thúc chỉ được cái nói đúng a" Cố Trường Hận cười đưa ngón tay cái lên tán thưởng
Nguyễn Trọng nghe bọn này nói vậy thì vô cùng tức giận, nhưng vì thực lực đối phương quá mạnh nên hắn đành cố gắng mà nhẫn nhịn
" Các vị rốt cuộc muốn thế nào mới có thể thả chúng ta đi ?"
" Các người đi chúng ta không cản, nhưng vật trong tay áo ngươi phải để lại" Bạch Y trung niên lên tiếng
" Không được! Đây là vật muội muội ta đang cần không thể để lại " Nguyễn Trọng nhanh chóng cự tuyệt, Dị kim này nhưng là hắn vất vả lắm mới có thể từ bên trong Hãm Sơn Tuyệt Địa mà lấy được.
Phải biết trước đó Nguyễn Trọng đem theo tổng cộng có 6 người 2 linh đế và 4 linh tôn, nhưng hiện tại cũng chỉ có hắn và hai vị linh đế là còn sống sót.
Hắn đã mất chín trâu hai hổ mới có thể lấy được thứ này, tự nhiên bây giờ lại có kẻ từ đâu bay ra đòi lấy nó thì làm sao hắn có thể không từ chối cho được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-tai-tu-chan-gioi/1032976/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.