Chương trước
Chương sau
"Bách Thú Triệu Sinh Thuật là một môn công pháp không có đẳng cấp. Không có đẳng cấp không phải vì nó yếu kém, mà hoàn toàn ngược lại là vì nó quá mạnh, mạnh đến mức không có cấp độ để hình dung. Bởi vì cho dù có đem Siêu Việt Thần Cấp ra đi chăng nữa cũng không bá đạo bằng nó. Nó như không thuộc về vũ trụ này hoặc là nó là tồn tại dưới dạng cấm đoán của vũ trụ, vì nó chống lại quy tắc mà vũ trụ đặc ra. Thật ra Bách Thú Triệu Sinh Thuật chỉ là một phần của công pháp kia thôi, do bách việt tộc chỉ hiểu được một phần của nó nên đành lấy tên như vậy"
"Lisa ta nghĩ việc quan trọng bây giờ là làm sao có thể lấy viên hồn ngọc kia, còn việc Bách Thú Triệu Sinh Thuật có lợi hại thế nào thì sau này hãy tính
Khi nảy nàng nói, nếu có được hồn ngọc thì sẽ điều khiển được linh thú của hồn ngọc đó đúng không? Vì thế ta nghĩ việc ta có thành công lấy được Hãm Tiên Kiếm hay không là trông cậy vào viên ngọc này rồi" Triệu Minh nói
Lisa nghe vậy thì ngạc nhiên
" Ký chủ có ý tưởng gì à, hồn ngọc đó nhưng là được một đầu cửu giai ma thú canh giữ đó, tuy hiện tại nó đã rơi vào trạng thái ngủ đông, nhưng nếu gây ra động tĩnh quá lớn có thể nó sẽ tỉnh lại a"
" Haha! Nơi đây phía trước là đầm lầy, lại đông nghẹt Hoàng Kim Ngạc Ngư nên thân pháp không thể dùng, phi hành cũng không được vậy thì chỉ còn một cách hì hì chính là phi kiếm mà lấy" Triệu Minh cười tự tin nói
" Phi kiếm, nhưng ngự kiếm thuật của ký chủ cũng đâu thể nào lấy được" Lisa vẫn không hiểu Triệu Minh định làm gì
" Để ta cho nàng xem thử thế nào gọi là lồng hái bảo ngọc nhé" Dứt lời hắn cầm cây Tru Tiên Kiếm mà đi xung quanh chặt trúc. Mà lúc này bên ngoài Yến Như Sương thấy hành động của hắn cũng vô cùng khó hiểu, nhưng nàng cũng không có hỏi mà lặng lẽ quan sát xem sau
Chỉ thấy Triệu Minh đem một đốt của cây trúc trẻ ra làm 8 nhánh sau đó buột 8 nhánh này lại với nhau, rồi lại dùng 2 thanh trúc dẻo uống thành hai cái vòng tròn, Triệu Minh đem chúng ghép lại thành một khối.
Rất nhanh một cái lồng dùng để hái trái cây mà kiếp trước hắn hay dùng để hái trộm xoài của chị hàng xóm đã được tạo thành.
" Chặc chặc! Cũng may không bị lục nghề" Đem chiếc lồng gắn vào đuôi của thanh tru tiên kiếm xong xuôi, Triệu Minh vận dụng ngự kiếm thuật điều khiển Tru Tiên Lồng bay lên bầu trời, đảo đảo vài vòng hắn mới gật đầu thoả mãn.
Mà đứng bên cạnh Yến Như Sương quan sát từ đầu chí cuối đến giờ, hay là Lisa trong hệ thống cũng cảm thấy thán phục không thôi
" Khó thế mà hắn cũng nghĩ ra"
Triệu Minh đứng dậy nói với Yến Như Sương
" Đối phó với tên vô lại thiết kế ra cái chỗ này, mình phải dùng chiêu vô lại hơn mới có thể có tác dụng"
Sau đó rất dễ dàng Triệu Minh đã đem Tru Tiên Lồng thần không biết cá sấu không hay mà lấy đi Ngọc Hồn Kim Ngạc.
Đến khi triệu Minh lấy viên ngọc hồn nắm gọn trong lòng bàn tay, thì con cửu giai Kim Ngạc kia mới tỉnh lại, nhưng lúc này từ người Triệu Minh phát ra một hư ảnh Hoàng Kim Ngạc Vương vô cùng cao quý, khí tức vương giả của hư ảnh Hoàng Kim Ngạc Vương toả ra làm cho đám Hoàng Kim Ngạc Ngư chỉ biết cúi đầu thần phục, cả con cửu cấp Hoàng Kim Ngạc kia cũng không ngoại lệ. Nó nhẹ nhàng bơi đến, quỳ phục dưới chân Triệu Minh như thần tử cam bái dưới quyền uy của Đại Vương mình vậy.
Thấy vậy Triệu Minh đem phần lớn Hoàng Kim Ngạc Ngư bỏ vào Thiên Long cầu mà nuôi dưỡng, để sau này có đấu thú gì đó thì có cái đem ra mà dùng.
Đám còn lại hắn ra lệnh cho bọn chúng xếp thành một đường đi từ bên này sang đến tận bên kia của đầm lầy rồi cùng Yến Như Sương nhẹ nhàng bước lên tiến đến mà lấy Hãm Thiên Kiếm
Đem Hãm Thiên Kiếm thu vào trong không gian giới chỉ, Triệu Minh và Yến Như Sương lại tiếp tục đi tìm Tuyệt tiên kiếm, lần này cũng như lần trước để lấy được Tuyệt Tiên Kiếm hai người cũng phải trải qua vô vàn khó khăn, thử thách nhưng cuối cùng bằng vào cái đầu nhạy bén của Triệu Minh bọn họ vẫn thành công lấy được

" Sư phụ! Lần này cảm ơn người, người vất vả rồi" Triệu Minh thành tâm cảm tạ Yến Như Sương, dù là nàng cũng chả giúp được gì cho hắn, nhưng tấm lòng của nàng hắn đã cảm nhận được
" Không có gì! Dù sao ta cũng không giúp được gì cho ngươi" Yến Như Sương vừa đi vừa nói
Nghe nàng nói vậy Triệu Minh cũng không nói gì, dù sao cũng đúng như vậy mà
Hai người vừa chuẩn bị rời khỏi Hãm Son Tuyệt Địa thì nghe thấy âm thanh
" Haha không ngờ lại đến một đại mỹ nữ a, hậu cung của bổn thánh tử cũng lâu rồi chưa có thành viên mới a"
Nếu một mình Triệu Minh là hắn đã mặc kệ mà đi về rồi, nhưng đằng này Yến Như Sương lại không giống hắn, khi nàng nghe được âm thanh dâm dê này, thì lại nổi máu nữ hiệp lên mà đi hóng hớt, nên bất đắc dĩ hắn cũng phải đi theo
Lúc này Cố Trường Hận đang nhìn chằm chằm gương mặt Nguyễn Yến Ngọc, sau đó hắn lại di chuyển xuống bờ mông của nàng rồi chép chép miệng bảo
" Thật tròn a, vỗ vào chắc sướng lắm đây"
"Dâm tặc, ngươi...ngươi đi chết đi" Nguyễn Yến Ngọc nghe Cố Trường Hận nói lời này thì vô cùng tức giận, nàng nhanh như chớp phi thanh tử kiếm của mình hương cuống họng của hắn mà đâm tới
Nhưng Cố Trường Hận với tu vi Linh Đế Hậu Kỳ làm sau có thể bị một Linh Tôn nho nhỏ như nàng làm cho bị thương
Chỉ thấy hắn tùy tiện phất tay một cái, thanh kiếm của Nguyễn Yến Ngọc đã bị hắn đánh cho gãy làm đôi. Sau đó hắn hướng về Nguyễn Trọng cười cười nói
" Nể mặt ngươi có một muội muội xinh đẹp như vâỵ, nếu để bổn thánh tử chơi đùa với nàng một đêm, bổn thánh tử sẽ cân nhắc tha cho ngươi một mạng, thế nào?"
Nguyễn Trọng đâu phải người ham sống sợ chết, hắn nhưng đối với muội muội này của hắn là thương yêu hết mực a, nhưng hôm nay nàng lại bị tên này đem ra xúc phạm như thế hắn làm sao chịu được
" Nghe ngươi nói như vậy, người là có lẽ là Thánh tử của Săn Lùng Điện đi!"
" Đúng thì thế nào!" Cố Trường Hận thách thức, hai tên này nhưng hôm nay một tên là hắn giết, tên còn lại là hắn sẽ hiếp nên hắn cũng chẳng cần thiết phải thể hiện ra bộ mặt thánh thiện kia nữa
" Ngươi đã là Thánh tử của Săn Lùng Điện, hơn nữa tu vi ngươi lại cao như vậy ngươi có dám cùng ta chiến một trận sống chết hay không?" Nguyễn Trong không hề sợ hãi đưa ra yêu cầu
Mà nghe được câu này của Nguyễn Trọng, Cố Trường Hận cười lên ha hả
" Ngươi có thấy con cá nào đã lên thớt rồi, mà còn có người rảnh rỗi đem nó thả sau đó bắt lại không?"
Nguyễn Trọng nghe được lời nói của Cố Trường Hận thì chỉ biết chửi thầm, tên này quá xảo nguyệt. Hắn truyền âm cho Nguyễn Yến Ngọc
" Muội muội! Hiện tại trong người ca có một tấm dịch tinh phù. Ca sẽ đưa nó cho muội, muội phải nhanh chóng bóp nát mà trở về báo với phụ hoàng để phụ hoàng đến cứu ca có hiểu không?"

" Không! Hoàng huynh sẽ không sống được đến lúc đó" Nguyễn Yến Ngọc như bị nghẹn lại trong họng nói
Hoàng huynh nàng nhưng trong người còn có dịch tinh phù, nếu nàng không xuất hiện thì có lẽ đại ca sẽ có thể trốn chạy. Tất cả là lỗi của nàng, là nàng hại đại ca
Nguyễn Trọng lúc này đột nhiên trong đầu loé lên cái gì đó, hắn nhanh chóng đưa tấm dịch tinh phù cho Nguyễn Yến Ngọc sau đó lấy ra Dị Kim từ trong ống tay áo, nhìn Cố Trường Hận rồi nói
" Vừa nảy ngươi bảo chỉ cần đưa Dị Kim cho ngươi thì ngươi sẽ thả bọn ta đi đúng không?"
" Đúng vậy" Cố Trường Hận đáp
" Vậy thì chụp lấy" Nguyễn Trọng mừng rỡ quăng khối dị kim cho Cố Trường Hận, sau đó nắm tay Nguyễn Yến Ngọc định rời đi
Cố Trường Hận sau khi lấy được Dị kim thì thấy cảnh này, hắn ra vẻ nghi hoặc hỏi
" Các ngươi định đi đâu?"
" Chẳng phải ngươi nói, chỉ cần ta đưa cho ngươi Dị Kim ngươi sẽ thả bọn ta đi còn gì, chẳng lẽ ngươi muốn lật lọng" Nguyễn Trọng bước chân dừng lại, tức giận nói
"Không! *Bọn ta*mà ta nói là không bao gồm muội muội ngươi trong đó, vì thế ngươi có thể rời đi nhưng muội muội ngươi thì phải ở lại" Cố Trường Hận cười gian xảo nói, hắn nhưng thèm thân thể của Nguyễn Yến Ngọc lắm rồi làm sao có thể để nàng thoát được
" Được theo như ý ngươi!" Nguyễn Trọng buông tay muội mình ra, nhanh chóng bay đi
"Tên này vậy mà thật sự bỏ lại muội muội của hắn thật" Cố Trường Hận cảm thấy nghi hoặc, sau đó hắn quan sát kĩ lưỡng Nguyễn Yến Ngọc thì thấy nàng đang truyền linh lực vào một tấm bùa chú.
" Không ổn rồi Quỷ thúc, mau mau ngăn tên kia lại, con mẹ nó là Dịch Tinh Phù" Dứt lời hắn nhanh như chớp mà lao về phía Nguyễn Yến Ngọc, như tất cả đã muộn, Dịch tinh phù đã bị bóp nát, thân ảnh của Nguyễn Yến Ngọc cũng biến mất theo.
Nhưng phía của Nguyễn Trọng thì không mai mắn như vậy, hắn đã bị tên Quỷ thúc kia đá một cước vào ngực, như diều đứt dây mà bay về vị trí ban đầu không ngừng phun ra máu tươi. Nhưng trên gương mặt hắn lúc này lại nở một nụ cười, cười vì kế hoạch hắn đã thành công. Tuy Nguyễn Trọng không thoát được nhưng cũng đỡ hơn là việc bản thân phải nhìn thấy muội muội mình bị tên khốn kia chà đạp
Còn Cố Trường Hận lúc này thì tức như điên, lúc đó hắn nghĩ đứng trước thực lực tuyệt đối thì mọi âm mưu quỷ kế đều vô dụng, nên mới cà nhây với tụi này như vậy, không ngờ lại bị chúng chơi một vố như thế
Mà nhìn tên kia lúc này trên mặt lại cười tươi nữa, làm hắn đã tức nay càng tức hơn
" Quỷ thúc, giết hắn"
" Được"
Đầu hắc khô lâu lần nữa được hiện ra, bay về phía Nguyễn Trọng định đem hắn nuốt vào
Nguyễn Trọng nhìn thấy đầu khô lâu đang đến gần thì cũng không sợ hãi, bởi hắn đã lường trước được sẽ chết ở nơi này rồi. Lặng lẽ nhắm mắt lại mà chờ đợi cái chết đến, nhưng thật lâu vẫn không có bất cứ thứ gì xảy ra, hắn nghi hoặc mở mắt ra, thì trước mặt đã xuất hiện hai thân ảnh. Mà đầu khô lâu kia lúc này đã bị một kiếm của nữ tử hung hăng chém nát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.