Nhiều người cho việc kết hôn không tình yêu là một câu chuyện hài hước đến vô lí. Không yêu mà lại có thể đi đến hôn nhân ư? Đúng vậy, không yêu, nhưng đi đến hôn nhân, chính là chuyện của anh và cô. Thêm nữa, nó không phải là một câu chuyện hài, nếu bắt buộc phải lấy một cảm xúc để đặt tên cho câu chuyện của họ, hãy nói đó là câu chuyện buồn. Nếu nhất thiết muốn ví nó như một giấc mơ, hãy gọi là cơn ác mộng. Trong ấy, có đau thương, hận thù, phản bội, lừa dối....có hết thảy những cảm xúc mà con người có thể nghĩ ra. Nhưng, thứ vĩnh viễn không thể có được...phải chăng chính là tình yêu?
Cô, không phải là một cô gái tốt, lấy bạn trai của bạn mình, cùng bạn trai của mình cuốn vào vòng luẩn quẩn. Anh, không phải một chàng trai tốt, vì bạn cô một từ bỏ tám năm tình cảm, vì cô hai mà trở mặt với bạn bè. Lúc đó bọn họ có yêu nhau không, đáp án là không có. Có thì đó một đêm tình rồi có đứa nhỏ, trừ lần đó ra thì không có gì cả.
Tình cờ biến thành một bẫy được tính toán tỉ mỉ, mới hiểu được hóa ra chuyện xưa của họ vốn dĩ chưa hề có kết thúc, bức màn bí mật được vén lên. Chuyện xưa bắt đầu, là lời hứa hẹn dùng sinh mệnh vẽ nên: em nhất định phải sống, vì anh mà sống, phải sống hạnh phúc....
Họ rốt cuộc cũng hiểu, hôn nhân cái gì cũng có thể không có, riêng trừ một thứ bắt buộc phải có: tình yêu.